văn hữu vườn tao ngộ

Nơi lưu trữ tác phẩm của PBTD và thân hữu. Liên lạc: phanbathuyduong@gmail.com

Sunday, April 15, 2018

BÙI NGỌC TUẤN ** Đêm Say



ai gửi gió làm cho đêm se lạnh
trăng mùa thu tê tái sắc thê lương
hồn ai khóc cho lòng tôi thảng thốt
tưởng bạn bè phảng phất giữa mù sương

ngươi chết trận hay chết tù cải tạo
những anh hùng thống hận nỗi chua cay
cây đổ lá vàng tung trong ánh nguyệt
như những hồn về nhận chén rượu này

TRẦN VĂN SƠN ** Hương Thời Gian


Nắng rãi lửa ruộng khô cằn nứt nẻ
Gỏ sừng trâu mục tử hát ngêu ngao
Lều xiêu vẹo rạ rơm rơi tơi tã
Bếp lửa tình quê sưởi ấm niềm đau

Cây trút lá chờ mưa về nẩy lộc
Cụm hoa xuân bật gốc gió giao mùa
Người ly tán nên thánh đường cô độc
Đất hoang vu còn vọng tiếng chuông chùa

DIÊN NGHỊ ** Đọc “Vu Vơ Cùng Ngày Tháng” thi phẩm thứ 9 của TRẦN THIỆN HIỆP


TTH
Hành trình đời sống con người chuyển dịch theo bước đi tập tểnh, đến trưởng thành vững chắc trên đôi chân mình. Cuộc đi - ước vọng vươn tới - Đi cho biết đó biết đây. Đường đi càng dài, càng nhận chân sức mạnh tự thân, niềm tin hiện hữu.

LÊ KÝ THƯƠNG ** Lai Rai Ba Điệu




Mai kia ta cháy trên đồi
Lửa siêu độ đốt sạch lời ba hoa

E rằng cô quán phải lo
Thiếu người tâm sự ngồi co một mình

Hôm nay ta nói hết mình
Rượu bao nhiêu độ say tình bấy nhiêu

TƯỜNG LINH ** Vọng tình Chim


Như con chim vào Nam tìm nắng ấm 
Ròng rã mười năm tôi biệt miền Trung 
Ải Vân ơi! thương nhớ đã không cùng 
Ðèo quanh quất mây lưng chừng vách núi

TIỂU TỬ ** Nói Láo

Ai cũng biết " Nói Láo " là gì, mặc dầu trong quá trình học nói chẳng có thầy nào hay sách vở nào dạy " Nói Láo ". Vậy mà sao con người biết nói láo ? Nhỏ nói láo theo nhỏ, nghĩa là có phần vô tư. Lớn nói láo theo lớn, nghĩa là có suy nghĩ. Còn già thì tới lúc nào đó có nói láo cũng không biết mình nói láo !

Saturday, April 14, 2018

MANG VIÊN LONG ** Vài suy nghĩ quanh ngày sinh nhật


Từ rất lâu, tôi không có “thói quen” gì về ngày sinh của mình. Có lúc tôi quên bẵng. Có lúc tôi chợt nhớ. Quên thì chẳng sao, mà “chợt nhớ” thì rất ngậm ngùi!
Cho mãi đến vài năm gần đây, các cô cậu học trò cũ thường gặp nhau vui chơi nhân ngày Sinh nhật của nhau; thế là họ “rủ” tôi tham gia. Hay nói đúng hơn, họ đã “nhắc” tôi nhớ lại ngày sinh của mình! Nhờ vây, tôi cũng đã “vui ké” (chữ của nhà thơ HL) với họ; cảm thấy có chút gì vừa hạnh phúc, vừa bâng khuâng!

TRẦN THIỆN HIỆP ** Vô Vi



* Tặng Phan Bá Thụy Dương

Đông phương
Công án cổ thi
Người xưa bạc tóc vô vi truy tầm

Lòng trần
Khai ngộ đạo tâm
Trăng xuyên lều cỏ trầm trầm kệ ca

Friday, April 13, 2018

TÔ THUỲ YÊN ** Hạ Tàn


Biển ve lặng. Cây sững sờ một lúc 
Mắt người sâu vời vợi ẩm hơi chiều 
Thời tiết chuyển, chuồn chuồn bay xuống thấp 
Lửa hiu hiu. Gió cố sự tràn buồn

Ô, có tiếng cành khô nào gẫy đổ 
Quyển sách gấp dù rằng chưa đọc trọn 
Người ra đi đã tắt ngọn đèn bàn 
Giao quên lãng một chiếc chìa khóa cũ 
Ðể sau này ai đó đến đây thăm 
Giở quyển sách đủ thời gian đọc trọn 

HỒ TRƯỜNG AN ** Nắng về theo bướm lạ


Cụ Thông bà vốn là chị của bà cụ Bắc. Cụ có hai cô con gái đồng trang lứa với Thắm. Cụ Thông ông khi di cư vào Nam mang theo chứng bịnh suyễn. Khi gia đình cụ thiên cư về vùng Cái Sắn thì cụ ông chết vì cái bịnh dị ứng đó. Người nhà chở cụ ra Trạm Y Tế quận mà vẫn cứu sống cụ không kịp.