văn hữu vườn tao ngộ

Nơi lưu trữ tác phẩm của PBTD và thân hữu. Liên lạc: phanbathuyduong@gmail.com

Thursday, May 24, 2018

TRẦN TUẤN KIỆT ** MÙA VU LAN



mộng vàng ai thếp màu son nhạt
kiếm khách mài gươm dưới nguyệt tàn
ta về trễ quá muôn năm trước
trống đồn bi ký cõi nhân gian

em đẹp còn đây dáng mỹ nhân
Tây Thi gái Việt sắc mê hồn
ta say tình sử thương thiên cổ
mấy nếp lâu đài rộn gót son

Saturday, May 19, 2018

Thơ Nguyễn Kinh Bắc, Cao Mỵ Nhân, Nhật Hồng Nguyễn Thanh Vân, Trúc Lệ Trần Lệ Khánh


Image may contain: flower and outdoor

[1]
PHƯỢNG TÍM
Ai hát chiều nay vọng góc lầu
"Nỗi Buồn Hoa Phượng" gửi về đâu ?
Bâng khuâng nhớ thuở còn xanh tóc
Biền biệt xa quê chớm bạc đầu
Trường lớp bao mùa vương vấn lạ !
Bạn bè dăm đứa tạ từ nhau
Tàn phai sắc thắm khung trời cũ
Chỉ thấy quanh đây tím một màu !

Nguyễn Kinh Bắc

VƯƠNG TRÙNG DƯƠNG ** Luân Hoán, Gối Súng Tìm Thơ


Image result for chân dung Luân Hoán
Năm 2005, Luân Hoán thực hiện tuyển tập Luân Hoán, Một Đời Thơ để kỷ niệm bốn mươi năm từ thời thập niên 60 với các thi phẩm đã ấn hành: Về Trời (1964), Trôi Sông (1966). Sau khi nhập ngũ khóa 24 tại Trường Bộ Binh Thủ Đức, phục vụ tại Quảng Ngãi, ấn hành tập thơ Chết Trong Lòng Người (1967) và Viên Đạn Cho Người Yêu Dấu (1969) viết về đời sống, tình cảm người lính bộ binh.

Sunday, May 13, 2018

PHAN BÁ THUỴ DƯƠNG ** bài tâm ca vô niệm



© qua ký ức Lương Trường Thọ 
1.  
kìa ai,  
bên suối ôm ảo tượng  
mắt dã hoang vu bụi lốc huyễn hờ  
vũ trụ chết -  
tầng âm thanh lắng đọng  
tay ơ hờ vuốt gió hát bâng quơ

PHẠM TÍN AN NINH ** ĐÀLẠT TRỜI MƯA



Tôi đến Đà Lạt đúng vào một ngày mưa. Mưa tầm tã. Ngồi trong nhà Thủy Tạ, nhìn những hạt mưa bay giăng kín rừng thông, phủ mờ khu phố Hoà Bình , và rơi lả tả xuống mặt hồ Xuân Hương, tôi mơ hồ như những giọt nước mắt của người góa phụ đã từng một thời nhan sắc. 

Người con gái vừa đến gặp tôi làm cho tôi mỉm cười với sự so sánh lạ lùng này. Bởi cô ta cũng xinh đẹp, và dù có nở nụ cười tỏ ra mừng rỡ khi chào tôi, vẫn không giấu được nét buồn trong đôi mắt. Một nỗi buồn có cái gì xót xa sâu lắng lắm.

Saturday, May 12, 2018

TRẦN THIỆN HIỆP ​** Trong dòng nh​ậ​t nguy​ệ​t

                                                             gởi Luân Hoán 

 từ tiếng khóc chào đời 
ta trôi trong dòng nhật nguyệt 
như gió cuốn mây bay sóng đẩy thuyền 
vô thuỷ vô chung càn khôn sinh diệt 
thì được thua nào khác cuộc cờ 
tâm khai ngộ 
có-không toàn bào ảnh 
chuyện buồn vui một thoáng mây trời 
sống ngẩng mặt khắp đường dương thế 
ta có em 
thơ rượu ấm men đời 

Thơ xướng họa: Cao Mỵ Nhân, Tha Phương Khách



[1]
GẶP BÀI THƠ CŨ
(bài xướng)

Bài thơ người viết đã ba năm
Ta ủ trong mơ bỗng nẩy mầm
Ánh ngọc rỡ ràng trên nét chữ
Lời châu mê đắm giữa hoa tâm
Thất ngôn mà ngỡ thiên thu loạn
Bát cú còn nghe vạn cổ lầm
Nhật nguyệt lênh đênh từ buổi đó
Một mình thương nhớ nỗi buồn câm

Monday, May 7, 2018

PHẠM QUỐC BẢO ** Pleiku trong thơ Trần Tuấn Kiệt


Cách đây vài tuần, trong buổi gặp mặt thân hữu, một người bạn học xưa tình cờ giới thiệu cô Thu Đào là nhân vật năng nổ đang đứng ra tổ chức Ngày Hội Ngộ Phố Núi Pleiku lần thứ nhì dự trù vào mấy tháng đầu năm 2013.
Nhắc đến Pleiku, kỷ niệm của trên 46 năm trước chợt hiện ra trong ký ức: Nếu ký ức của tôi còn chưa lầm lẫn thì giữa năm 1966, tôi cùng với một nhóm bạn hữu, trong đó tôi còn nhớ chắc chắn là có sự hiện diện của Bùi Hồng Sĩ và Trần Tuấn Kiệt, được hân hạnh mời lên Pleiku, nhân kỷ niệm ngày thành lập Trung Tâm huấn luyện cán bộ xây dựng nông thôn của đồng bào Thượng có tên là Trường Sơn…

Saturday, May 5, 2018

PHAN LẠC TIẾP ** Nguyên Sa - Hà Nội


Phan Lạc Tiếp

Khi loạt bài viết về quê nhà sau 40 năm trở lại, tôi được nhiều người gọi tới thật bất ngờ. Một trong những sự bất ngờ đó là thi sĩ Nguyên Sa. Anh gọi lại và nói: “Xin phép anh cho tôi được in lại loạt bài của anh trên báo Dân Chúng của tôi...” Tất nhiên là tôi vui vẻ nhận lời ngay. Tôi nói: “Cảm ơn anh, đã gọi và ngỏ ý như thế. Đó là một niềm vui cho tôi. Hơn nữa, chính lúc này có nhiều báo tại nhiều nơi họ đang in lại mà chẳng ai “xin phép” tôi cả. Họ cũng chẳng gửi cho tôi một bản để làm duyên...” anh Nguyên Sa cười và tiếp: “Cái đó lạ. Mà hầu như lại là một cái lệ ở làng báo Việt Nam này. Cái lệ thật tệ...” Anh vẫn chỉ cười và tiếp: "Loạt bài của anh tôi thích quá. Tôi học tiếng Việt ở bên Tây, và lúc nhỏ cứ tưởng Tây nó mới hay. Nay đọc loạt bài của anh...” Từ đó, từ giữa năm 1994 đến nay, anh Nguyên Sa cứ lâu lâu lại gọi lại, cho biết những sinh hoạt, những tin tức về bè bạn, về văn học các nơi, và anh còn nói: “Tôi đau hoài khá nặng. Nhà tôi ở Irvine, trên đường anh đi lên Santa Ana, nên rất là mong mời anh chị ghé chơi để chúng ta có cơ hội nói nhiều hơn về quê cũ, về Sơn Tây, Hà Nội ...” Tôi đã nhận lời, và nghĩ “thì cứ từ từ, hôm nào rảnh rồi sẽ lên thăm anh Nguyên Sa ...”

HỒ CÔNG TÂM ** QUỐC vs CỘNG


Lịch Sử tiền nhân đã dạy rằng
Đeo thằng Tàu Khựa chết nhăn răng.
Ngàn năm Bắc thuộc sao quên được (!)
Ba kiếp đọa đày chửa ớn chăng?