văn hữu vườn tao ngộ

Nơi lưu trữ tác phẩm của PBTD và thân hữu. Liên lạc: phanbathuyduong@gmail.com

Tuesday, February 25, 2020

DOÃN QUỐC SỸ ¤¤ NHỮNG VÌ SAO CUỐI NĂM


Doãn Quốc Sỹ (@Đinh Cường)
Chiều nay, một buổi chiều cuối năm, tôi bắc ghế ra ngồi ngoài hiên, và tuy đây là một ngõ hẻm khi ngẩng lên tôi vẫn thấy được một vài vì sao lấp lánh.
- “Những vì sao cuối năm!” – tôi nghĩ vậy. Đồng thời tôi nhận thấy có sự hiện diện của chòm sao thất tinh quen thuộc.
Tâm trí con người miên tục có chịu trống rỗng bao giờ, cho nên vào lúc nhàn rỗi nhất thì những gì thường ám ảnh mình lại có dịp hiện lên dễ dãi.

PHAN BÁ THUỴ DƯƠNG ¤¤ Như Vì Sao Lạc

PBTD @Nguyễn văn Bảy

bài thủ vĩ ngâm cho Trương Thị Thịnh & Hồ Thành Đức

1-
như một vì sao lạc giữa sơn khê
nhìn trần thế âm u màu chướng khí
người rũ áo -
xoa hành tinh, ứa lệ
gọi hồn thiêng sông núi đến tự tình
đem hạt nhân hòa, nhân ái kết tinh
âm thầm cấy dưới đồng ngô ruộng lúa

VĨNH HẢO ¤¤ Rong Chơi Nghìn Cõi Nước


Có những mùa khô nắng đổ trên thịt da bỏng rát. Đất nứt từng rãnh, chia thành những ô vuông bé nhỏ. Mỗi ô vuông nứt ra một mệnh đời. Mỗi mệnh đời rơi mãi vào trong những cơn mê sảng với cổ họng khô rang khát nước, loắn quắn tìm về suối nguồn tận non cao. Đuôi mắt chân chim dõi theo dấu chân chim trên bầu trời không mây trong vắt. Không có gió nhẹ. Không cả dấu vết ngoằn ngoèo của các loài bọ sát.

ĐÀO VĂN BÌNH ¤¤ Giã Từ Nha Trang


Núi chiều nay đã quay về chờ đợi.
Còn gì đâu những hò hẹn trong đời.
Nha Trang gần mà sao quá xa xôi?
Trời ơi hỡi mai đi rồi buồn bã!

Đường Độc Lập dài nỗi buồn thế kỷ.
Hòn Chồng ơi đâu kịp giã đôi lời!
Cầu Đá buồn cầu lặng ngắm mây trôi.
Mẹ ta đó ta cắt lìa cuống rốn.

NGÔ QUỐC SĨ ¤¤ Trần Thiện Hiệp Thao Thức Mở Lối Vào Thiền


Trần Thiện Hiệp
Trần Thiện Hiệp Sinh quán tại Biên Hòa, thời thơ ấu sống ở Di Linh, Đồng Nai Thượng, sau tản cư về Phan Thiết, Bình Thuận. Ra hải ngoại, ông sống tại Hoa Kỳ, tieu babg Wasinhgton. Trần Thiện Hiệp đã cho xuất bản nhiều Tác phẩm như: Cây Lá Phận Người, Mặt Trời Lưu Vong, Đỉnh Mây Qua, Đá Mọc Rêu Xanh, Tuyển tập Thơ Trần Thiện Hiệp, Tiếng Đất Gọi Người, Lẵng Thơ Lục Bát, Thơ Phá Thể trần Thiện Hiệp, Vu Vơ Cùng Ngày Tháng.

Monday, February 24, 2020

NGUYỄN ĐÌNH TOÀN ** Viết Về Hoàng Hải Thủy

Nguyễn Đình Toàn

Hoàng Hải Thủy là một trong những nhà văn đã nổi tiếng ở Sài Gòn trước năm 1975. Ông nổi tiếng trước nhất như một người viết phóng sự, sau đó, như một dịch giả và một người viết tạp văn.
Từ tạp văn ở đây hiểu theo nghĩa, gặp gì viết nấy, trộn lộn cả phóng sự, văn chương, trích dẫn thi ca, âm nhạc, những ngôn ngữ do ông sáng tạo, bịa đặt ra.
Cái cách viết của ông có thể có nhiều người không thích. Nhưng khi người ta nói không thích cách đùa cợt trớt nhả của ông, có nghĩa là người ta đã đọc ông rồi.
Có phải như vậy chăng?

PHẠM QUỐC BẢO ¤¤ Nhớ Bạn



gởi Trần Tuấn Kiệt

đèn vàng rẽ lối sương mù
bước chân lững thững trải từ đường riêng

chợt nghe như lạnh vào đêm
nhớ thầm đến bạn đâu miền xa xăm

HUY TRÂM ¤¤ Tàn Thu


lẩn trong lớp áo sương mù
và trong xác lá hồn thu chợt về
hiu hiu gió lạnh lòng se
chùm hoa thắm với ngày hè đã qua

hỡi em ! đời nắng xế tà
nẻo về thiên cổ tuy xa mà gần
bấy lâu mòn mỏi đường trần
đục, trong con nước cũng ngần bến thôi !

TRANG LUÂN ¤¤ Đêm

@ Võ Tá Đồng

Sao em thấy khu này ghê quá hở anh?”
Người đàn ông luống tuổi, đang đứng bên cửa kính, quay lại điềm đạm:
“Em nói không sai! Đây là khu chung cư mà tình trạng an ninh không mấy gì gọi là sáng sủa, khả quan cho lắm. Khu chung cư mà hầu hết người Á châu đều tránh xa, chứ chẳng riêng gì người Việt Nam, ngoại trừ chỉ có anh mà thôi. Nhìn ngang nhìn ngửa chỉ thấy toàn là Mỹ đen và người Mễ. Chẳng có đêm nào mà không có xe cảnh sát chạy tuần tiễu ở quanh đây. Cách đây ba hôm, cảnh sát mới hốt ở đây năm, sáu mạng có liên quan đến vấn đề đĩ điếm và ma túy. Ban đêm, nhất là cuối tuần, em sẽ thấy nhạc ráp trổi lên đinh tai, nhức óc cùng tiếng vỏ chai ném loảng xoảng ngoài parking. Đôi khi cao hứng còn lôi cả súng ra bắn chỉ thiên nữa là đằng khác.”

THY AN ¤¤ Những Ý Niệm Lùng Bùng


ở nơi này có những ngón tay làm đảo lộn địa cầu
không-thời gian xao động bẻ gãy những trật tự 
trái tim rung chuyển cuốn theo ánh sáng
gửi câu thơ trữ tình lên vũ trụ
hành tinh vẫn chứa những hạt nhỏ nhất của tâm thức
Phật hiện ra xoa đầu Einstein 
Spinoza lùng bùng réo gọi
Kant lắc đầu quầy quậy, Nietzsche văng tục bực mình 
trọng lực buông bỏ tấm thân và trái tim trôi nổi
đường chân trời của Hawking đi ra khỏi hư không 
bằng thứ vận tốc nhanh hơn ma quỷ ?