văn hữu vườn tao ngộ

Nơi lưu trữ tác phẩm của PBTD và thân hữu. Liên lạc: phanbathuyduong@gmail.com

Saturday, April 20, 2013

Tô Thùy Yên ◘ Cánh đồng con ngựa chuyến tàu

tranh Hà Cẩm Tâm

Trên cánh đồng hoang thuần một màu
Trên cánh đồng hoang dài đến đỗi
Tàu chạy mau mà qua rất lâu
Tàu chạy mau, tàu chạy rất mau
Ngựa rượt tàu, rượt tàu, rượt tàu
Cỏ cây, cỏ cây lùi chóng mặt
Gò nổng cao rồi thung lũng sâu
Ngựa thở hào hển, thở hào hển
Tàu chạy mau, vẫn mau, vẫn mau
Mặt trời mọc xong, mặt trời lặn
Ngựa gục đầu, gục đầu, gục đầu
Cánh đồng, a! cánh đồng sắp hết
Tàu chạy mau, càng mau, càng mau
Ngựa ngã lăn mình mướt như cỏ
Chấm giữa nền nhung một vết nâu

Đỗ Hồng Ngọc * Thư gởi bạn xa xôi,


(tặng TVL, NM…)

* Hôm 12.4 được tin nhà thơ Hoài Khanh phải vào cấp cứu ở bệnh viện Đà Nẵng vì tai biến, mình đã phone ngay cho Bs Huỳnh Kim Hơn để nắm tình hình.

Văn Quang ◙ Văn Hóa VN đáng sợ thật


Trong thời gian gần đây có rất nhiều quy định và dự thảo quy định của các Bộ Ngành từ Trung Ương đến địa phương đưa vào để lấy ý kiến người dân hoặc các cơ quan khác, nhưng chỉ được dăm bữa nửa tháng, gặp nhiều phản ứng gay gắt lại phải đưa ra. Cho nên người dân mỗi khi thấy một cái quy định mới lại nghi ngờ, “Đưa vào rồi lại đưa ra mấy hồi.”

Friday, April 19, 2013

Hải Phương * Châu thổ em ngân nga trời phú lục















Tặng Trương Vũ

1.

Bữa sinh nhật lá
Trên rừng
Mình ta uống cạn
Ly mừng biển ca.

Nhìn em dòng suối
Ngân nga
Em không áo mặc
Nõn tà lụa bay.

Thiên nhiên
Đậu trên cành cây
Nắng hong mùi tóc
Mềm mây vai trần.

2.

Ngấn trăng
Treo lửng lưng thềm
Em ngồi xe mộng
Rớt mềm vai đêm.

Vòng quay
Tròn nhánh sông êm
Ta khuya lơ gọi biển em
Dậy thì.

Này em
Rừng nõn tơ khi
Lá say ngát khúc trầm thi
Ngân dài.

3.

Em từ châu thổ bán khai
Bước ra lúa trỗ
Đồng Nai sông Hồng.

Em từ chín cửa Cửu Long
Bước ra phú lục
Phiêu bồng thơ ta.

Mùa xuân
Em bước chân ra
Một thiên thu với rộng tà áo bay. [1]

Hải Phương

[1] Tên tập thơ Queen xuất bản ở Hoa Kỳ, 2007

thơ mhhoàilinhphương * Với Người Một Thuở….Cư-An *

  


Và có phải… mãi còn trong tâm tưởng?
Khi ta.. với người …nửa đoạn đời xa.
Ta vẫn lặng thầm trên từng bước chân qua
Tay se chỉ giở từng trang sách cũ….
Mưa tháng tư nhớ trời Tăng Nhơn Phú
Tuổi hai mươi tổ quốc gọi lên đường
Áo thư sinh bỏ lại những mùa thương
Chân rón rén… thư trao … ngoài cửa lớp…
Ta bé nhỏ bên hiên trường im khuất
Thơ học trò viết mãi chuyên yêu nhau
Chiều Văn Khoa…tay nhòe mực, cúi đầu
Mưa vẫn bay nghiêng trên hàng phượng vĩ…

Đồi 25, đồi 30, “ địa hình”, “ căn cứ “
Vang rừng chồi xanh ngắt bước quân ca..
Dây tử thần… như tráng sĩ Kinh Kha
Kiêu dũng lắm, đường chiến binh gian khổ!
Nung chí trai nơi thao trường nắng gió
Quyết một ngày về nối dãi non sông
Đồi Mẹ Bồng Con ôm ấp trong lòng
Gươm súng khắc ghi lời thề son sắt
Bình Thủy, Năm Căn, đăc khu Rừng Sát…
Ánh mắt theo người khắp nẻo di quân..
Và lênh đênh khi vận nước xoay vần
Tuổi trẻ tang thương, thiên đường đóng cửa!

Trời tháng tư, mưa còn qua phố nhỏ?
Màu Cư-An, trường Thủ Đức còn đâu?
Nên tiếng thơ ta vẫn mãi giăng sầu
Người đã rất xa… bỗng về trong nỗi nhớ…

M.H.HOÀI LINH PHƯƠNG
Washington D.C tháng 04/2013.



Thursday, April 18, 2013

Phan Tấn Hải * Dòng Đời

tranh Hà Cẩm Tâm


Trời chiều, đèn đường vừa lên, anh ngẩng nhìn qua khung kính. Những dòng người xuôi ngược về trạm xe điện. Ly cà phê khen khét còn vương ở cổ. Cuốn sách dày cộm, nhìn muốn nản. Anh gấp lại, những dòng chữ không muốn đọc của ngày níu lại. Bước xuống phố, gió phất lạnh giữa mặt. Ngày đã đi và đêm tới. Thế giới còn bao ngàn năm nữa, anh tự hỏi vừa bước vừa nhìn mũi chân, mà quá nhiều việc để làm, quá nhiều chuyện để vật vã.

Phan Bá Thụy Dương * lời gọi cỏ may 4



cho Lá Thắm

1-
kể từ độ quan san chung cách biệt
bởi tự thân mình đã lỡ căn phần

Cung Tích Biền * Nghiệp Chưa Hề An Nghỉ


Lời ghi: Đây là một truyện ngắn được vẩn vơ sáng tác. Gò Dưa, Cô Bảy, gã đàn ông “tao thù con đĩ ngựa”, tất cả đều là hư cấu.

Wednesday, April 17, 2013

Trần Vấn Lệ * Nhật Ký 17 Tháng 4 Hai Ngàn Mười Ba



Sáng nay.  Nắng.  Và gió.  Khác hẳn ngày hôm qua, ngày không nắng,  không gió, ngày trời mù, mù sa.

Mỗi một ngày trôi qua như nước về bến lạ.  Nhiều ngày không chi cả sao thấy buồn thấy vui?

Như hôm nay…mở lời thì nói nắng và gió.  Chuyện gì sẽ nói nữa?  Rồi ngày cũng qua đi!

Sáng nay, nắng ủ ê…nghĩa là nắng không ấm.  Và gió, gió nhiều lắm, thổi hàng cây ngã nghiêng…

Lạnh như hồi tháng Giêng…Buồn như hồi tháng Chạp.  Nhớ những đồng-chó-ngáp ngày xưa mình từng qua…

Lấy một tờ giấy ra, viết vài dòng nhật ký (sáng nay thơ bí xị) hi vọng cũng thành Thơ!

*
Lòng nhủ lòng hãy mơ, mơ một ngày quang đãng.  Lời bảo lời hãy ráng nhả ra vài ngọc châu.

Chợt ngó lên, bồ câu đậu đầy trên mái ngói.  Trong gió, chúng thật tội: lông lật ngược lên trời…

Chim sẽ bay hết thôi!  Chúng về nơi gió cát.  Một ngày mình phiêu giạt theo cánh chim bồ câu…

Tôi viết gì, đâu đâu, ờ, thì ra Nhật Ký!  Thêm một ngày ở Mỹ, bao năm rồi tha hương?

Tôi tin có người thương…khi thấy câu tội nghiệp.  Thơ tôi chưa hóa kiếp…vì nước non mờ…xa!

Trần Vấn Lệ

Trần Yên Thảo & Lâm Hoàng Lân * Chương III - HÀNH LANG HÀ TÂY TRÊN CON ĐƯỜNG TƠ LỤA [tiếp theo]


3. KHU VỰC HÀ TÂY TẨU LANG TRÊN HÀNH LANG HÀ TÂY

Từ Lan Châu (Kim Thành của khu vực Lũng Sơn), đi về hướng Tây, sau khi vượt Ô Tiêu Lãnh, lữ khách tiến vào địa phận Hà Tây Tẩu Lang. Phía Nam vùng này là ngọn Kỳ Liên Sơn quanh năm tuyết phủ, phía Bắc là Lũng Thủ Sơn và Thái Sơn (cũng còn gọi Bắc Sơn). Hà Tây Tẩu Lang nằm trên một vùng đất dài, hẹp và bằng phẳng, phía Đông lên đến Ô Tiêu Lãnh, Tây đến biên giới giữa Cam Túc và Tân Cương. Bao gồm cả Cam Châu, Túc Châu, An Tây và Đôn Hoàng. Đó là những thành thị trải dài trên 1200 km, rộng hơn 100 km. Vì nằm ở phía Tây Hoàng Hà nên gọi “Hà Tây Tẩu Lang”. Vào thời cổ đại, đây là yết hầu của Con đường Tơ lụa.