văn hữu vườn tao ngộ

Nơi lưu trữ tác phẩm của PBTD và thân hữu. Liên lạc: phanbathuyduong@gmail.com

Friday, July 12, 2013

TRẦN THIỆN HIỆP * chùm thuật ngữ











Phiến tâm làn mây bạc
phương nào hạc vàng bay
trăng tàn thơ thức giấc
chữ nghĩa chấp cánh mây
vin theo vòng hệ lụy
nhật nguyệt càng khôn vây

Mênh mông trong trời đất
ngôn ngữ Nam Hoa kinh
triết gia cùng đồ tể
ở chung một hành tinh
đường thi người Đỗ Phủ
chảy máu mạch tim mình

Từng bước chân dẫm đất
tiếng xưa xa vọng về
trùng trùng chùm thuật ngữ
lẫn nhịp mõ bờ mê
gió bay bào cư sĩ
mãi tìm dấu chân quê…

TRẦN THIỆN HIỆP









TRẦN TUẤN KIỆT * hình bóng mẹ quê























Lưng gầy lạnh gió đầu thu
Tóc bay theo khói sương mù bãi xanh

Cồn tiên sóng lớp vây quanh
Năm mươi năm đã dấu hình mẹ xưa

Đông buồn ngày ấy bơ vơ
Lệ không chảy động hồn thơ giữa hồn

Chiến tranh khói lửa chập chùng
Biết đâu nội chiến quê hương oan cừu

Thanh bình khúc hát vu vơ
Đêm nay nhớ mẹ bên bớ lau không

Cồn tiên bóng hạc lượn vòng
Sầu riêng cúi mặt đôi giòng lệ sa 

TRẦN TUẤN KIỆT

Thursday, July 11, 2013

PHẠM TÍN AN NINH * trời mưa Cali
























Cali mưa, tầm tã mưa
Trời buồn như thuở anh vừa gặp em
Giá như đừng có ban đêm
Anh ngồi ngắm mãi bên thềm giọt mưa


Anh ngồi nhớ chuyện ngày xưa
Nhớ rồi xa xót những mùa mưa qua
Còn gì trong cuộc tình ta
Giọt mưa rơi xuống có là hư không ?


Những cơn mưa cuối mùa đông
Thường làm cho sợi tơ hồng trôi đi

Mấy tuần em đến Cali
Trời mưa tầm tã tại vì có em.

PHẠM TÍN AN NINH 




NGÔ NGUYÊN NGHIỄM ◘ Nguyễn Thụy Long – Bóng chim trên ngọn khô

Nguyễn Thụy Long (1938-2009)

 
Du nhập vào những đường hướng mới trong văn học nghệ thuật thập niên 60, quả nhiên có nhiều ngã rẽ, lập dựng cho mỗi văn nghệ sĩ thời đó một nét nhìn sáng hóa đặc biệt, giúp tác phẩm được bùng vỡ mãnh liệt. Mỗi người văn nghệ đột phát cho mình một phương hướng sáng tạo riêng biệt, không lẫn lộn vào ai, tạo cho văn chương miền Nam nhiều hướng đi mới rạng rỡ, đối chiếu không thua sút văn chương nước ngoài.

NGHIÊU MINH * trăng huyền không

Full HD

MP3


TRĂNG HUYỀN KHÔNG

Dựa lưng vào cửa huyền không
Mưa đổ phập phồng ta biết em qua
Nhà em cách mấy hàng trà
Cầu cau ngập nước la đà mương trăng
Đêm nay, đêm vẫn âm thầm
Em về mưa tạnh huyền không (í a) khép hờ

Dựa thân vào cõi huyền mơ
Mưa đổ nhạt nhờ theo bóng ai qua
Phòng khuê ngồi đợi í a
Chim quyên rủ cánh chan hòa trăng ngâu
Đêm nay, đêm đã tương cầu
Bàn ngày mắc cở, tối đâu (í a) thèm về

Dựa thân vào bóng đèn khuya
Trăng gọi ta về cởi áo cho nhau
Ta về cha mẹ trầu cau
Trăm năm tơ tóc qua cầu tóc bay
Đêm nay đêm gió trăng đầy
Lia thia quen chậu gừng cay (í a) mặn nồng

NGHIÊU MINH


VIÊN LINH * Bến Hải, Thủy Mộ của Vũ Anh Khanh

Trong số các nhà văn, nhà thơ miền Nam (sau vĩ tuyến 17), có một thi sĩ nổi tiếng mà sử sách cả hai bên Quốc-Cộng ít nói đến, là Vũ Anh Khanh, tác giả bài thơ khét tiếng ‘Tha La Xóm Ðạo’; kẹt vì ông đang ở miền Nam thì tập kết ra Bắc năm 1954; cái kẹt thứ hai là năm 1957 ông bơi qua sông Bến Hải trở về quê hương miền Nam, và nghe nói bị miền Bắc bắn theo, ông đã nằm sâu trong lòng sông biển. Sử sách miền Bắc chắc chắn không dám nói đến ông, còn sử sách miền Nam quá ngắn ngủi, lại còn bị thiêu hủy sau này, nên nếu người hải ngoại quên ông, là tất cả sẽ lãng quên thêm nhiều năm nữa, trước khi có một Việt Nam hưng phục trong nền Văn hiến cũ và mở mang xây dựng lại từ đầu.

Wednesday, July 10, 2013

PHAN TẤN HẢI * bàn tay trên cao


Năm tôi lên Đại Học, chiến tranh đã lan rộng khắp nơi. Lúc đó là hai năm sau Mậu Thân, người ta nói về những cuộc động viên và tin tức chiến sự mỗi ngày. Nhà tôi ở cư xá Hỏa Xa, đối diện với Quân Vụ Thị Trấn. Mỗi chiều đều có hàng đoàn xe GMC đưa thanh niên từ đó rời thành phố.
Bạn tôi, nhiều người lên đường và khi về phép thăm nhà đã mang thêm một số ngôn ngữ lạ. Họ nói về những cánh rừng biên giới, về đồn bót, về sình lầy miền Tây, về những cuộc xung phong giữa mưa đạn, về người chết, và đàn bà. Tôi nghe ngạc nhiên và thấy mình không hiểu bao nhiêu về cuộc đời. Bấy giờ tôi vừa mới quen Mai.

LÊ XUYÊN * Chú Tư Cầu [tiếp theo]


Lối gần 11 giờ thì xe lên đến chợ Trà-ôn.

Như đã sắp đặt sẵn đâu ở trên xe, liền khi bước xuống đất là Phấn dẫn Tư Cầu đến thẳng tiệm hót tóc.

Đời nào tới giờ Tư Cầu quen hớt lóc theo lối vườn : ở trần trời ngồi trên ghế đầu để hớt với cái tong-đơ lục nhách, với con dao cạo cùn mằn, và ít lắm là ba tháng mới hớt một lần nên lúc thường phủ ót dày bịt.

thơ TRÚC THANH TÂM

 
HƯƠNG RỪNG CÀ MAU

 1 - NGÀY  VỀ  ĐẤT  MŨI
 Thời gian kéo lại nỗi buồn
 Biển xa mời gọi, nắng dồn bước chân
 Hương rừng, Đất Mũi tình thân
 Cuối trời thương nhớ thăng trầm, đắng cay

Tuesday, July 9, 2013

thơ TRẦN VẤN LỆ


ĐI ĐÂU CŨNG ĐÓ HOA VÀNG CỎ XANH
Hình như hoa dại thường có màu vàng.  Hình như con gái, cô nào cũng ngoan. 
Tôi ngó dòng sông, dòng sông xanh biếc, lục bình trổ bông, bông bèo thì tím…
Rất nhiều kỷ niệm hình như sống hoài…Trước ngõ không ai chỉ bông giấy rụng…
Tôi nhớ cây súng một thời ấp ôm.  Tôi nhớ ai luôn, muôn thời tôi nhớ…
Vườn cau Nam Phổ, đêm tiếng hò khoan.  Tôi nhớ Hương Giang thơm lừng núi Ngự…
Vua như còn đó, cái bóng trăng khuya  Huế dấu yêu về trong từng giấc mộng…