NGỌN NẾN
Mù mịt trùng dương sóng bủa vây
quê che bóng núi khuất bờ mây
khói hun mái rạ thời gian giục
ngọn nến nhân sinh thắp có ngày
ĐÔNG PHONG
Thoáng hồn qua cửa sổ
chợt thấy bóng xuân hồng
nâng ly trăng biến mất
còn lại mảnh tình không
bao nỗi sầu chồng chất
trăm ly chẳng ấm lòng
cưỡi kình ngư vượt sóng
phất phới ngon Đông phong
TRẦN VĂN SƠN