văn hữu vườn tao ngộ

Nơi lưu trữ tác phẩm của PBTD và thân hữu. Liên lạc: phanbathuyduong@gmail.com

Wednesday, May 29, 2013

NGHIÊU MINH * thà nói với nắng - Hồ Lệ Thu trình diễn


 
 Xin bấm vào link để nghe cô Hồ Lệ Thu hát bài TNVN của Nghiêu Minh:
 
 
THÀ NÓI VỚI NẮNG
 
Thà nói với nắng cho vơi bớt ánh lửa mặt trời - Cho hiu hắt gói nghém hồn 
người - Cho hơi thở lấp kín tình đời - Vì lời nói làm cay mắt môi
 
Thà nói với cát cho lối mòn rạo rực buổi trưa - Cho tiếng cười tìm lại tuổi 
xưa - Cho bóng tràn ngọn tóc ngày thơ
 
Thà nói với gỗ đá - Cho tình còn vướng vít trăm năm - Cho lời về cổ tích 
xa xăm - Xa xăm
 
Thà nói với cỏ với lá - Quên tuổi vàng lạnh lao xao - Quên lối mòn nằm 
giữa cây cao - Quên có người ngồi đợi đêm trôi - Đêm trôi. Đêm trôi
 
Thà nói với nước cho con suối tắm mát cuộc đời - Cho khơi sóng cuốn hút 
ngục tù - Cho mưa tấp dấu kín mặt người - Và ghềnh thác ngày trôi tháng 
trôi
 
Thà nói với đất chốn ta về kỉ niệm sơ khai - Nơi những gì trùm khuất riêng 
tây - Khi hãy còn tình vắng hôm nay - Không ai. Không ai
 
(để dứt)
Thà nói với khói trắng - Thà nói với trống vắng
Thà nói với gió xoáy.- Với tóc rối - HƠN NÓI VỚI AI!
 
NGHIÊU MINH

TRANG LUÂN * lối xưa tìm về

Hiền thật không ngờ, anh lại dám ra đây một mình!”
Có gì đâu mà không dám!”
Người đàn bà trạc ngoài năm mươi, có mái tóc ngả màu cùng gương mặt tái nhợt quay sang giải thích:
Em thấy Việt kiều về nước, đi đâu cũng đều có người nhà sát cánh ngay bên cạnh, chứ đừng nói tới chuyện đi xa như anh! Riêng có anh thì ngoại lệ. Dầu sao anh cũng nên cẩn thận thì hay hơn. Đi xa anh nên bảo Hòa hoặc ai nấy tháp tùng với anh cho an toàn. Anh đừng tưởng người ta không biết đâu! Người ta tinh lắm đấy. Nhất là màu da cùng cách xử dụng tiền bạc. Vả lại, anh cũng chẳng cần ra đây làm gì! Cứ gọi điện thoại cho em thì được rồi.”
Chủ ý của anh là muốn ra thăm em. Mấy chục năm rồi còn gì nữa! Dù sao thì anh cũng có lỗi với em rất nhiều.”

thơ HỒ CÔNG TÂM



NỤ HÔN NGÀY CŨ

Ôm em tròn một vòng tay           
Ngoài kia tuyết đổ, trong ngày nồng hương
Cổ em da trắng nõn nường
Anh nghe sóng vỗ thân thương giạt bờ


Hôn em nụ rất tình cờ            
Về anh chết điếng từng giờ tê mê
Thoảng hương thơm mái tóc thề   
Đôi môi cháy bỏng, hồn nghe phiêu bồng

TRẦN VẤN LỆ * Tựa Bức Tường Sương Viết Bài Tùy Bút


Hiếu Đệ [làng chài Phan Thiết]





































Tuổi thơ như hoa.  Tuổi già như cỏ.  Hoa thì hớn hở đua nở trong vườn.  Tuổi già mù sương vương vương đây đó.  Bay theo chiều gió, thời gian, thời gian…Hoa nở hoa tàn, một ngàn năm nữa?  Chỉ một luồng gió cỏ cũng cúi đầu!  Chúa phán một câu:  “Người là tro bụi”.  Phật thì không nói.  Cờ ngũ sắc bay…Trời Đông trời Tây mây tan rồi tụ…

Những gì không có, thấy có rồi không!  Mênh mông cánh đồng cánh cò bay mỏi…Cũng là cách nói, hai chữ khác nhau!  Cánh đồng bông lau trắng thời Bộ Lĩnh.  Cánh cò như lính chiến trường vô danh!  Ôm một khối tình, tình tan tình vỡ.  Đi hay là ở, đâu là Quê Hương?  Thằng bé nhón chân leo lên xe bus, bạn cùng trường, lớp, đã ngồi đầy xe.  Xe bus đi, về, mỗi ngày hai chuyến.  Rồi đời xê chuyển:  Trường Học Trường Đời!  Rớt mô nụ cười của tôi hồi nhỏ?

Tôi chừ như cỏ.  Cỏ không biết cười.  Em chừ là trời.  Trời xanh bát ngát.  Hôm nào gió tạt, hôm nào mưa sa…Em loáng thoáng qua, tôi cúi đầu xuống.  Đóa hoa nở muộn, trái tim héo hon…Mất là không Còn!  Cái Còn chưa Mất.  Áo em phần phật, gió đùa cỏ chăng?

Xe bus chạy ngang, một xe con nít.  Đời tôi tối mịt tuổi thơ tuổi thơ…Tôi đếm giọt mưa thấy ra giọt lệ.  Quê Hương trời bể, mưa mưa mưa mưa…Em thoáng qua chưa?  Tôi ngờ ngợ thấy thời gian nước chảy trong con mắt tôi.  Quê Hương xa xôi, em không gần gũi,  bầy trẻ nhỏ nói, cười, vang, vang…

Tôi nói lan man tuổi già như cỏ.  Cỏ mờ trong gió. Cỏ lợt màu sương.  Nguyễn Du dễ thương, thơ nhòe nước mắt:  “Quê người cỏ lợt màu sương, đường xa thêm một tấc đường một đau!”.  Tôi nói làm sao?  Với ai chừ nhỉ?  Canh ba giờ Tý lẽ nào giữa trưa?

Trần Vấn Lệ

TIỂU THU * cô nam kỳ đáng yêu

Nguyên Khai

Dọn xong mâm cơm, Cúc ló đầu ra cửa bếp:
-Tùng, Hương ra ăn cơm tụi con. Anh Hưng, cơm xong rồi, tắt cái tivi em nhờ!
Hai đứa nhỏ từ trong phòng chạy ùa ra ngồi vào bàn. Hưng tắt tivi, vừa đi vô bếp vừa lên giọng cải lương:
-Dạ thưa mình có anh đây!
Cúc háy: -Chỉ được cái tài...
Chưa dứt câu thì điện thoại reng inh ỏi, Cúc vừa với lấy cái phone vừa nhíu mày:
-Điện thoại viễn liên. Ai kêu gìờ này vậy kìa?
Vừa mới Allo, Allo thì tiếng chị Trang bên kia đầu giây ríu rít:
-Cúc đó hả? Chị Trang đây. Gọi để báo cho tụi em biết Tết này anh chị qua chơi với tụi em đó.

Tuesday, May 28, 2013

TẠ KÝ * Chuyện buồn

mộ Tạ Ký [Gò Dưa] 
ảnh: pbtd
 
Rồi những chuyện thần tiên bên xó bếp
Chẳng làm mê lứa tuổi đã ba mươi
Thầm ước ao thay đổi một chân trời,
Không thắp nến để tưởng rằng ánh sáng.
Quỳ mỏi gối nguyện cầu về Dĩ vãng,
Thuở xa nào em gái nụ mười lăm,
Giấc tiền thân sánh phượng một đêm rằm,
Xếp tình sử, gấp tay ngà làm gối.
Tuy thân thiết mà không hề tội lỗi,
Yêu say mê chẳng tính chuyện vuông tròn,
Bởi vì yêu là trốn bớt cô đơn,
Mà trói buộc làm phiền nhau biết mấy!
Chàng trai trẻ mơ phượng hoàng sẽ gáy,
Thời hoàng kim cửa mở suốt năm canh,
Có vị vua từ trong đám dân lành
Trốn không được đành lên ngôi cửu ngũ,
Luật pháp bỏ, dẹp luôn oai cuồng vũ,
Giếng đào đi, ruộng cày lấy mà ăn.
Nhưng buồn thay là những việc trên trần,
Thế Chiến quốc sao bày ra lắm thế?
Có kẻ yêu nhau vội vàng quá nhẽ,
Trao tờ thư, để ngỏ cửa khuê phòng,
Mà ái tình bốn vó ngựa truy phong!
Lứa tuổi ba mươi đời chưa vui mấy,
Buồn thương dạt dào cười mà lệ chảy:
Chuyện tài hoa người lớn chẳng thèm nghe,
Chuyện thần tiên con trẻ chẳng say mê,
Nên chuyện buồn nước mắt ngập tràn mi.

thơ NGUYỄN AN BÌNH

thôi đành lạc mất nhau

Giật mình phượng trổ bông
Đỏ rực trời thương nhớ
Yên ắng một góc trường
Ve sao còn ngái ngủ?

Nụ hôn đầu rất vội
Chưa kịp ngọt môi người
Con tim chờ hấp hối
Vẫy tay chào tình ơi.

VĂN QUANG – Không thể lạm dụng văn hóa

Vào những ngày cuối tháng 5 này, dư luận VN đang nóng lên với kỳ họp Quốc hội VN kéo dài 1 tháng từ 20-5 đến 21-6. Kỳ họp sẽ bàn đến rất nhiều vấn đề quan trọng ảnh hưởng lâu dài tới đời sống người dân. Trong hơn một tháng diễn ra, Quốc hội (QH) VN sẽ xem xét, thông qua 10 dự án luật, một Nghị Quyết, cho ý kiến về dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992 và 7 dự án luật khác. Ngoài ra QH cũng chú ý giải quyết các vấn đề về tham nhũng, về điều hành thị trường vàng.
Ở đây, tôi tóm tắt những điểm chính để bạn đọc tiện theo dõi, nhất là trong khi những ngày họp còn chưa hoàn tất, chưa thể nói gì nhiều.
Gần cuối kỳ họp, các đại biểu sẽ bỏ phiếu tín nhiệm với các chức danh do Quốc Hội, Hội Đồng Nhân Dân bầu hoặc phê chuẩn. Sau hai ngày thảo luận, kết quả kiểm phiếu dự trù được công bố ngay chiều 11-6 sắp tới. Có 49 vị thuộc diện bỏ phiếu tín nhiệm tại kỳ họp này, nhưng do ông Vương Đình Huệ và Đinh Tiến Dũng đã xem xét miễn nhiệm và điều chuyển công tác từ 23/5 nên danh sách rút xuống còn 47 người.

LÊ XUYÊN * Chú Tư Cầu [tiếp theo]

Sáng hôm sau, sau khi lùa vịt cho ăn xong xả, Phấn lấy xuồng đi về trong nhà.

Phấn về tới nơi thì thấy bác Bảy má của cô ta nằm trên bộ ván trong, đắp mền trùm kín mít.

Cô đến gần khẽ giở một bên mép mền lên và hỏi:
- Bữa nay má có thấy trong mình có bớt chút nào hông má !

Bác Bảy cựa mình mở mắt ra hỏi:
- Mầy về đó hả Phấn?
- Dạ... Má có uống thêm thuốc của ông thầy Năm hông má ?

Monday, May 27, 2013

NGÔ NGUYÊN NGHIỄM * Ngy Do Thái, hạt bụi trăm năm ôm đất quạnh

Ngy Do Thái NHT

Tiểu sử văn học: NGY DO THÁI

Tên thật: NGUYỄN HẢI THỆ
Sanh ngày 18.4.1940 ( Canh Thìn ), giờ Ngọ 12 giờ trưa
Quê quán Long Sơn, Tân Châu – Châu Đốc
Năm 1954-1961: học sinh trường Thủ Khoa Nghia-Châu Đốc
Năm 1961-1962: trường Sư Phạm Sài Gòn
Ngy Do Thái còn ký nhiều bút hiệu khác : Huyền Dân, Dân, Phương Mai, Nguyễn Thiếu Khanh, Nguyễn, Nguyễn Viên Phương…
Tác phẩm thơ, văn, kịch, kịch thơ… đăng trên nhiều báo chí Sài Gòn từ năm 1958-1975: Văn, Văn Nghệ Học Sinh, Bông Lúa, Thời Nay, Gió Mới, Văn Học, Đối Thoại, Khởi Hành… Các tỉnh như: Đất Mới, Tham Dự…