Monday, June 17, 2013
Sunday, June 16, 2013
ĐỖ HỒNG NGỌC * Thư gởi bạn xa xôi,
![]() |
ĐHN & Tường Linh [tại nhà anh TL] |
Mình
đến thăm nhà thơ Tường Linh trước, theo lời bạn dặn
vì nghe nói anh có vấn đề về mắt, gần đây thị lực
kém hẳn đi. Anh Tường Linh vẫn ở nơi cũ, nhưng bây giờ
căn nhà chỉ còn 20 m2, may bên trên có tầng cao, rộng hơn
chút ít. Anh chị nhắc bạn, hôm trước về thăm đã có
ghé nghỉ lại một đêm, chuyện trò với nhau thiệt vui.
Trông anh vẫn khỏe, chỉ có già hơn hồi xưa – 84 rồi
còn gì- nhưng vấn đề của anh là ở đôi mắt. Anh
vẫn đi bệnh viện chữa trị, nhưng tình trạng không khá
hơn.
Thursday, June 13, 2013
VIÊN LINH * huyền thoại và sự thật
![]() |
Trần Tuấn Kiệt |
Trong
văn nghệ có nhiều giai thoại, mà giai thoại là những
chuyện đẹp, (giai là đẹp, như trong hai chữ giai nhân,
giai phẩm). Người có nhiều giai thoại đáng kể là nhà
thơ Trần Tuấn Kiệt, có lẽ vì ông là thổ công Sài
Gòn, ngày ngày đi từ phố báo tới phố văn, gặp nhiều,
quen nhiều, và cứ gặp là kéo nhau vào quán chuyện trò.
Trần
Tuấn Kiệt không làm một nghề gì phải ngồi trong văn
phòng nhiều giờ, cho nên nếu có làm báo nào, thì giờ
làm việc của ông phần lớn cũng là nói chuyện với các
văn nghệ sĩ, rồi viết ra những cuộc nói chuyện ấy.
Nhưng kể lại, đúng hay sai, lại là chuyện khác. Nhiều
khi kể cho vui; hay nói như một câu thơ của Vương Ngư
Dương: “Nói láo mà chơi, kể láo chơi...” [Ðúng ra:
Nói láo mà chơi, nghe láo chơi.]
MINH NGUYỄN * về với biển Tuy Hòa
![]() |
Lâm Triết |
Sau
mấy ngày bay nhảy ở vùng biển Nha Trang, tôi bị người
đẹp chân dài tên Nhã, từ Lạng Sơn bay vào Sàigòn trốn
nắng, khích tướng: “Sao anh không tiếp tục làm chuyến
xuôi ra miền Trung ghé thăm xứ ‘nẫu’ ở cách xa đây
không quá một ngọn đèo”?
Ôi
trời! Đáng ngạc nhiên chưa, con gái ở tận vùng cao biên
giới phía Bắc, biết đến xứ “nẫu” mới là chuyện
lạ? Theo dân địa phương “nẫu” là tiếng nói đặc
trưng của họ dùng để chỉ người ta ( nẫu = người
ta). Cũng như xứ nẫu, dùng để chỉ miền đất nằm dọc
theo ven biển Nam Trung Bộ, mang tên Tuy Hòa - Phú Yên; đặc
biệt, còn là nơi đón ánh bình minh sớm nhất trên đất
liền, nằm về phía cực Đông của đất nước.
NGÔ NGUYÊN NGHIỄM * phan bá thụy dương: đại thiên sa giới ngoại/ hà xứ bất vi gia
![]() |
bìa tuyển tập thơ văn của PBTD do Little SG ấn hành |
Hai
câu kệ của tổ sư Thường Chiếu đời nhà Lý, được
nhà thơ Phan Bá Thụy Dương chuyển ý “ngoài cõi trời
bao la vô tận đó/ có nơi đâu chẳng thể gọi là nhà”.
Cái khuynh khoái của người nghệ sĩ chất nhẹ trên đôi
vai gánh tang bồng, thì thế sự chất chồng chung quanh nẻo
sống chỉ là những cát bụi phù du. Bước đạt ngộ của
kẻ làm văn nghệ hình như cũng tương đồng với thậm
thâm vi diệu pháp của người tu chứng. Quẫy trên lưng
cả một vũ trụ nghiệp chướng dầy đặt những hạnh
phúc hay khổ đau, như quẫy nhẹ cả hư không trong lòng
người đạt ngộ.
PHẠM TÍN AN NINH * sắt son
Lương Trường Thọ |
Không ngờ tôi lại là người bưng tấm ảnh chị Ngà theo sau quan tài của chị. Và cũng chính tôi là người đào huyệt chôn chị. Đám ma của chị có lẽ là một đám ma buồn nhất mà tôi chứng kiến. Có cái chết nào lại không buồn.
Những ngày ở trong trại “cải tạo”, tôi đã từng khiêng xác vài người bạn tù đi chôn ở ven triền núi hoang vắng đến lạnh lẽo, trong cảnh nhá nhem của buổi chiều đông trên khu núi rừng Việt Bắc. Nhưng đó là chuyện trong tù, còn hôm nay ngay trên làng quê mình, chị Ngà đến nơi an nghỉ cuối cùng mà không có một người ruột thịt tiễn đưa, ngay cả cái áo quan cũng do bà con láng giềng góp tiền mua cho chị.
ĐINH HÙNG * hoa bay về ngàn
Wednesday, June 12, 2013
PHAN TẤN HẢI * bên kia dòng Hudson
|
PHẠM CÔNG THIỆN * mười năm gió thổi
Mười năm qua gió thổi đồi tây
Tôi long đong theo bóng chim gầy
Một sớm em về ru giấc ngủ
Bông trời bay trắng cả rừng cây
Gió thổi đồi tây hay đồi đông
Hiu hắt quê hương bến cỏ hồng
Trong mơ em vẫn còn bên cửa
Tôi đứng trên đồi mây trổ bông
Gió thổi đồi thu qua đồi thông
Mưa hạ ly hương nước ngược dòng
Tôi đau trong tiếng gà xơ xác
Một sớm bông hồng nở cửa đông.
PHẠM CÔNG THIỆN
NGUYỄN AN BÌNH * còn mãi tìm nhau
|
Trăm năm ai còn đứng
ngóng - Mà sao vẫn đợi chờ nhau - Ngậm ngùi đường
xa vạn dặm - Ngỡ rằng xóa mất niềm đau - Người về
thiên thu một bóng - Đâu còn kể chuyện bể dâu?
Đời như nhánh sông
mãi miết - Đôi bờ nào biết nông sâu - Bến xưa cầu
còn nuối tiếc - Đò xa chẳng biết về đâu - Lớn
ròng ngược xuôi năm tháng - Trần gian có kẻ bạc đầu?
Chút tình yêu đầu
quấn quít - Mưa thơm đã nhạt mùa ngâu - Biển người
mênh mông vô tận - Tìm ai góc biển phương nào - Cầu
vồng mong manh quá thể - Làm sao Ngưu-Chức gặp nhau?
Cõi xưa hiên đời
mưa nắng - Thời gian vai áo bạc màu - Hẹn hò một
thời xa vắng - Biết còn nhớ để tìm nhau - Hay như
tình đời đen trắng - Gặp nhau quên cả tiếng chào?
NAB * Tháng 6/2013
|
Subscribe to:
Posts (Atom)