văn hữu vườn tao ngộ

Nơi lưu trữ tác phẩm của PBTD và thân hữu. Liên lạc: phanbathuyduong@gmail.com

Wednesday, June 19, 2013

SƠN NAM * Bắt sấu rừng U Minh Hạ

Nơi sông rạch, cá sấu là giống hung hăng nhứt. Có điều đáng chú ý là chúng không thích những chốn sông sâu nước chảy, có sóng gió. Chúng lên tận ngọn cùng, tìm nơi yên tĩnh, chật hẹp. Vùng U Minh hạ, sấu thường đi ngược sông Ông Ðốc, rạch Cái Tàu vào giữa rừng tràm.
Tại sao vậy ?
Tuy là thích ăn thịt người, loại sấu vẫn tìm cá làm món ăn chánh. Rừng U Minh hạ thuộc về loại trầm thủy (1) cá sanh sôi nẩy nở rất nhanh chóng ; lên đó tha hồ mà ăn.

HÀ THƯỢNG NHÂN * bạn cũ đây...


Giấc mộng tàn rồi, định phủi tay?
Song còn có được buổi hôm nay,
Làm sao dứt nổi duyên văn tự?
Dẫu vẫn từ xưa tập bỏ cày.
Lầm mãi phải chăng là chữ nghĩa
Tưởng như chắp được cánh chim bay!
Trăm năm rút lại là gang tấc
Đành cứ vào ra uổng tháng ngày
Bè bạn những ai còn mất đó?
Đã vui chưa nhỉ, một lần say.

VÕ THỊ ĐIỀM ĐẠM * dấn thân vào miền tuyết lạnh

Đào Hải Triều

Cõi trần thế lỡ đam mê sa đọa

Mãi rong chơi ta lạc lối quay về.
Phan Bá Thụy Dương


Cái mốt từ hàng trăm năm của người Na Uy vào dịp lễ Phục Sinh là lên nghỉ mát ở miền núi, ở khách sạn, thuê nhà nghỉ mát hay gia đình có nhà nghỉ mát riêng. Nghĩ tới chuyện có nhà nghỉ mát riêng, Thanh cứ cười hoài về cái tội "dại khờ" của ngưới Na Uy, trong đó có chồng mình. Ông bà nội, Thanh quen gọi ba mẹ chồng là ông bà nội, vì ngược ý nhau về chuyện tậu nhà nghỉ mát nên không tát được biển Đông.

Tuesday, June 18, 2013

NGUYỄN QÚY ĐẠI * những tấm lòng vàng

Bill & Melinda Gates
Bill Gates là người giàu nhất thế giới, ông đã giành nhiều tỷ đô la cho quỹ từ thiện của mình, biến hạnh phúc riêng tư của mình trở thành niềm hạnh phúc to lớn với mọi người. Giúp thế giới thứ III nghèo đói, lạc hậu chưa được phát triển. Bill Gates ảnh hưởng cách làm việc từ thiện của Andrew Carnegie „Vua thép“ và John D. Rockefeller „Vua dầu“.
Năm 1994 Bill Gates bán một số cổ phiếu của Microsoft để tạo quỹ William H. Gates. Năm 2000, Gates và vợ sát nhập ba quỹ của gia đình thành một là quỷ Bill và Melinde Gates viết tắt „BMGF“ quỹ từ thiện hoạt động công khai lớn nhất thế giới hiện nay. Việc hoạt động từ thiện rất minh bạch cho phép các nhà hảo tâm biết được tiền họ quyên góp sẽ được sử dụng như thế nào?

PHAN HUY ĐƯỜNG * lang thang chữ nghĩa

Sống như người
Ôi, ta muốn giết tất cả những gì khiến ta đã làm để được sống.
Hôm nay, ta vẫn thèm sống những gì ta chưa hề dám làm.
Thời gian con én đưa thoi
Thời gian con én đưa thoi. Ai biết ai sẽ đi đứt lúc nào ?
Vậy, làm được gì "đáng làm", hôm nay, hãy làm. Dù chưa toại nguyện.
Phải chăng vì thế ta sẽ chẳng bao giờ có được phong cách của nhà khoa học hay người nghệ sĩ ?
Lắm lúc ta bâng khuâng : đời ta có gì tuyệt đối không ? Dường như không, kể cả niềm tin khoa học lẫn đam mê nghệ thuật, kể cả tình yêu đủ loại.
Trừ điều này : thế nào đi nữa, cách nào đi nữa, ta phải làm con của người.

NGUYỄN AN BÌNH * sao em không là... em của anh


Sao em không là … hoa ô môi? - Tím phớt tình anh giữa chợ đời - Để mai có rụng theo dòng nước - Vẫn vương vấn hoài cánh thư rơi - Quên mất tuổi thơ thời cút bắt - Quê người hiu hắt ánh trăng trôi.

Sao em không là … mây đỉnh cao? - Đưa anh về mãi tận phương nào - Lang thang lạc giữa miền cổ tích - Nghe ngẩn ngơ lòng giọng ca dao - Ngậm ngải tìm người nơi chớp biển - Mưa nguồn rơi trắng mộng chiêm bao.

Sao em không là … nụ tầm xuân? - Để được yêu nhau chỉ một lần - Bước xuống vườn cà chưa kịp hái - Một vùng mây nổi đã cách ngăn - Đâu hay trời đất bao la quá - Sông dài biển rộng cá biệt tăm.

Sao em không là … cánh phượng hồng? - Trên cành hạ nhớ nắng mênh mông - Ngói đỏ đi qua thời áo trắng - Trường xưa xa ngái có chạnh lòng? - Không dưng lạc bước con đường cũ - Ngỡ vẫn còn ai đứng đợi trông.

Sao em không là … vầng trăng xưa? - Dõi bóng tìm nhau dẫu cuối mùa - Người xa khuất nẻo đi không tới - Vẫn lặng lẽ chờ trong tiếng mưa - Tóc ơi có còn bay theo gió - Theo bước ai về, ánh sao thưa.

Sao em không là … em của anh? - Trên cành lá vẫn mướt chồi xanh - Hương mật len theo từng gân nhánh - Quấn quít bên nhau dứt chẳng đành - Xe qua dốc núi không dừng trạm - Mất dấu chân nhau giữa bụi trần.

18/06/2013

HỒ TRƯỜNG AN * phương triều, người lữ hành đi vào bí nhiệm cuộc sống qua tập thơ “Xương Rồng Đen”

Phương Triều

Sa Đéc là một tỉnh nhỏ xinh xinh nằm bên bờ Sa Giang êm đềm, một phụ lưu của dòng Tiền Giang. Tôi không nghĩ rằng đây là một chốn địa linh nhân kiệt. Nhưng về nghệ thuật sân khấu, nữ nghệ sĩ Năm Sa Đéc được vang danh khắp Nam Kỳ Lục Tỉnh. Bà nổi danh từ bộ môn hát bội, rồi hát cải lương, sau hết là ở lãnh vực thoại kịch và điện ảnh. Bà là kiện tướng của nghệ thuật trình diễn không nhờ thanh sắc mà ở nghệ thuật diễn xuất. Nhắc tới bà, chúng ta nghĩ tới nữ nghệ sĩ Françoise Rosay của Pháp, hay nữ nghệ sĩ Marguerith Rutherford của Anh, Judith Anderson của Mỹ. Và ngoài ra, vào đầu thế kỷ 20 có 2 tay kiện tướng khoa bản như Luật sư Trần Ngươn Hanh, Kỷ sư Lưu văn Lang (xuất thân từ trường Đại Học Bách Khoa Trung Ương tại Pháp). Về văn chương trước năm 1975 có Sa Giang Trần Tuấn Kiệt nổi tiếng về thơ. Bên văn xuôi có chị Linh Trang (tác giả tập truyện Mưa Chiều) và Phương Triều. Nhưng lúc đó công việc sáng tác của họ chỉ như hoa chớm nụ, trăng vừa tròn gương. Cả hai chỉ tung hoành bên báo chí nhiều hơn.

ĐỖ HỒNG NGỌC * Trên sông khói sóng


Năm năm không về thăm Phan Thiết
Năm năm dù hẹn đã trăm lần
Những gốc me già xưa nhớ quá
Những con đường nhỏ rất quen thân

Ơi những con đường ta đã đi
Gia Long Đồng Khánh mượt xuân thì
Chân run rẩy cát bờ Thương Chánh
Gió ở đâu về thơm bước khuya

Ơi những chiều vàng trên bến xưa
\Trên khoang đò là dáng em vừa
Những buồm những lái về đâu đó
Lầu nước còn nghiêng nghiêng bóng soi

Ơi những bạn bè thuở tóc xanh
Những cô thiếu nữ ngỡ riêng mình
Một hôm xao xuyến tin người chết
Một sáng bàng hoàng người sang sông

Và mái trường xưa nữa nhớ không
Rêu xanh còn ngún ở trong lòng
Những ngày bỡ ngỡ chim xa đến
Nghe khói hoàng hôn mờ mi trông

Còn chuyến tàu nào say sân ga
Người về Mường Mán về Sông Pha
Người ra Mũi Né về Đại Nẫm
Thương giọt chuông chiều Lạc Đạo xa

Năm năm không về thăm Phan Thiết
Năm năm đã hẹn trăm lần về
Nghe nói người xưa chừng lỡ bước
Nghe nói lòng ta chừng chưa nguôi…

Đỗ Hồng Ngọc (1971)




Monday, June 17, 2013

HUY PHƯƠNG * Sự Trả Ơn


Hãy cố gắng ghi lên cát những gì mình bị tổn thương và khắc lên đá những điều mình chịu ơn.

Chiều thứ hai tuần rồi, trên đường đến phi trường Houston, Texas để lên máy bay trở lại Los Angeles, chiếc xe của người bạn đưa chúng tôi đi thình lình bị nổ bánh trên xa lộ. Phải nói  đây là lúc bối rối và lo lắng nhất, vì giờ máy bay cất cánh đã gần kề mà việc thay bánh xe trên freeway là một chuyện rất nguy hiểm. Bạn tôi đành gọi về nhà nhờ các con anh lên tiếp tay lo cho cái xe cũng như đưa chúng tôi đến phi trường, nhưng tôi nghĩ là thời gian đã quá trễ, thế nào đêm nay chúng tôi cũng phải nằm lại phi trường để chờ chuyến bay kế tiếp về nhà.

thơ NGUYỄN BẮC SƠN

NGUYỄN VĂN BẢY

QUA SÔNG

Một sáng phiêu bồng qua bên sông
Bỗng nhiên hiểu Phật cũng đau lòng
Phật cũng khổ như người khốn khổ
Cúi đầu quay lại bên này sông