văn hữu vườn tao ngộ

Nơi lưu trữ tác phẩm của PBTD và thân hữu. Liên lạc: phanbathuyduong@gmail.com

Wednesday, June 5, 2013

HUY TRÂM ٭ Tàn Thu


























lẩn trong lớp áp sương mù
và trong xác lá hồn thu chợt về
hiu hiu gió lạnh lòng se
chùm hoa thắm với ngày hè đã qua

hỡi em ! đời nắng xế tà
nẻo về thiên cổ tuy xa mà gần
bấy lâu mòn mỏi đường trần
đục, trong con nước cũng ngần bến thôi !

những chi của đất – của trời
lòng ta cất giữ muôn đời khó tan
những chi bèo bọt thế gian
gạt đi ! đừng nhắc đừng than, mệt lòng

năm xưa – má thắm môi hồng
hôm nay nét đẹp về trong hao gầy
trà thơm – có chuyện ch hay
kể anh nghe ! sưởi ấm ngày tàn thu
ngoài kia – trời trắng sương mù.

Huy Trâm

TRẦN THIỆN HIỆP ◙ hiên trưa



khi về chải tóc em nghiêng
nghe hồn chợt ấm giữa miền long đong

hiên trưa lá biếc như lòng
ta như bướm trắng lạc dòng tóc phơi

lòng còn ở với cuộc chơi
dẫn như m2nh đã lượng đời tà huy

lá rồi lấp dấu chân đi
ta còn em với thầm thì lược gương

TRẦN THIỆN HIỆP

CUNG TÍCH BIỀN * Mùi cùa Gió Mùa



Ngòai bảy mươi tuổi, hãy còn khỏe mạnh, minh mẫn; từ bao năm, Cụ Gàn tiêu biểu cho niềm vui, lòng tận tụy với xã hội. Ngồi gần cụ, bên cốc cà phê, năm ba bè bạn, thì thật thú vị, vì sự dẫn dắt câu chuyện, lý giải các sự kiện lịch sử, văn chương, triết học.
 
Kiến thức sâu rộng, biết nhiều ngoại ngữ nên nguồn đọc của cụ Gàn không lệ thuộc vào sách nhập nội thông qua dịch thuật. Cách nói ngắn gọn, hàm súc, nhiều ẩn dụ, đậm chất hài hước. Giọng cụ hiền hòa, hấp dẫn; không dạy đời, không cường điệu; rất chân tình, nhưng thẳng thắn, vì tôn trọng sự thật.
 
Cụ là nguồn tư liệu phong phú cho các ký giả trẻ muốn tìm hiểu sinh họat của Sài Gòn cũ, từ chuyện chính trường đến chỗ ăn chơi, nhà hàng vũ trường; từ tổ chức guồng máy hành chính đến hệ thống quân đội. Cụ là cố vấn đặc trị thiếu hụt kiến thức nhiều mặt, cho quý vị thạc sĩ tiến sĩ nội địa có ngọn mà thiếu cái gốc, đang giảng dạy ở một số Đại học hiện nay.

Tuesday, June 4, 2013

VĂN QUANG * Thượng bất chính, hạ tắc loạn

(kỳ 1)
Trong khi Quốc hội VN đang thảo luận sôi nổi về các vấn đề lớn và chuyện lấy phiếu tín nhiệm chưa diễn ra, người dân vẫn lặng lẽ chờ đợi xem cái gì sẽ xảy ra với những chuyện ảnh hưởng trực tiếp đến quyền lợi thiết thân của mình như nhà đất của mình có thật sự là của mình không hay chỉ là của... nhà nước, chuyện hộ khẩu và nhập cư vào thành phố được giải quyết ra sao, chuyện tự do ngôn luận, tự do lập hội, tự do báo chí là những quyền căn bản của con người sẽ được quy định rõ ràng như thế nào...
Những buổi họp quan trọng của các ông bà đại biểu sẽ được truyền hình trực tiếp cho dân chứng kiến, chắc chắn sẽ có nhiều ông bà “nghị” phát biểu rất hăng, rất “hùng hồn” để chứng tỏ năng lực và tài “kinh bang tế thế” của mình. Tuy nhiên những ý kiến “hùng hồn” đó có được thực hiện hay không lại là việc khác, phải chờ đến cuối kỳ họp mới biết được. 

TRẦN VẤN LỆ * Hôn Em Nhòe Nước Mắt Ôi Tấm Hình Ngày Xưa





































Hồi Đệ Tam Đệ Nhị, viết Lưu Bút Ngày Xanh…mà lại bằng mực tím, nhìn cứ là long lanh!

Thương quá thời học sinh, bây giờ xa tít tắp, có nhiều người đã mất, hình còn Lưu Bút xưa…

Em có lúc tôi ngờ không bao giờ gặp lại.  Ai đã là con gái lấy chồng còn trở về…

Hình em mái tóc thề đẹp như là con suối, hình em không biết nói, tôi hôn hoài, muôn năm!

Nửa Thế Kỷ, xa xăm…dài như đường trăm ngã, từ đường rừng quét lá bằng tràng đạn liên thanh…

Rồi trong trại tù binh đếm bắp chia từng hạt.  Rồi trên biển bát ngát.  Rồi trên trời mênh mông…

Đời chia như nhánh sông!  Không nhánh nào êm ả.  Sông xuôi ra biển cả, sóng bủa mờ đảo hoang…

Em ơi, tôi lang thang nhưng những trang lưu bút có nhiều khi nước mắt ngờ ngợ mưa sa sa…

Nhiều con đường ngã ba, tôi tìm em không gặp.  Nhiều chuyến xe đi gấp…chỉ tới bến…nửa đường!

Khi hỏi chớ Quê Hương là đâu không ai đáp.  Em có qua bão táp hay còn trong biển dâu?

Ngày xanh và ngày sau, còn những trang lưu bút, hôn em nhòe nước mắt…ôi tấm hình ngày xưa!

Monday, June 3, 2013

LÊ XUYÊN * Chú Tư Cầu [tiếp theo]

Nguyễn văn Bảy

Cả tuần nay, Phấn "cấm cung" trong nbà nên nước da mặt, da cổ nhả nắng hết và vì lạnh nên trắng xanh.

Mấy sợi tóc ướt dính sát trên trán, trên má của Phấn. Tư Cầu khẽ lấy đầu ngón tay khều ra và vuốt lại cho xuôi theo mái tóc của người yêu; đến bữa nay anh ta mới để ý tới những sợi lông măng mướt rượt dính sát theo vành tai hồng hồng của Phấn.

Mới cách nhau có một tuần lễ mà sao Tư Cầu thấy Phấn mới mẻ vô cùng: Một con Phấn xinh đẹp hơn. nồng nàn hơn, tình tứ hơn!

Cũng đôi mắt, cũng đôi má, cũng đôi môi, cũng thân hình ấy mà anh ta tưởng chừng như quá quen thuộc, thì bữa nay, bỗng nhiên lại quá khác và như... mới tinh!

VŨ HOÀNG CHƯƠNG * nỗi buồn sông núi

Ta đến nhân gian lạ cõi bờ
Này sông lưu lạc, núi chơ vơ
Nỗi buồn sông núi, ai người biết
Máu cũng chưa hề rỏ phím tơ

Non khóc mùa xuân nước đợi thuyền
Ôi, non tàn cục! nước vô duyên
Sóng bao giờ nhỉ, chèo thi bá
Rừng trọn đời thôi lệ đỗ quyên

Vụt sáng đêm nao lối thệ nguyền
Hồn say thông cảm ý sơn xuyên
Hương xưa khoảnh khắc về tươi ngọn
Nhạc mới vang dòng một kỷ nguyên

Cho ngọn núi, dòng sông từ đó
Hương ngàn xưa bén nhạc ngàn sau
Riêng ta, mười ngón thơ còn đỏ
Lòng Trích Tiên còn vạn kiếp đau
   

TRẦN TUẤN KIỆT * bên sông trần giới

 
  Non thần xa cách ngàn xưa
  Hạc về gợi tiếng sầu đưa muôn trùng

  Bến bờ sóng lớp mênh mông
  Trăng khuya vàng rụng mấy tầng trời xa

  Con thuyền giọng hát đêm qua
  Ngỡ như Thần Hạc ngân nga giữa trời

  Giòng sông chảy lạnh về khơi
  Mộng trường sinh cuộn bến đời ngược xuôi
 

Sunday, June 2, 2013

VÕ THỊ ĐIỀM ĐẠM * cành rong biển chưa khô

ảnh PBTD

Ra trường, Loan không đi nhận nhiệm sở, bỏ tất cả, theo chị Hạnh, nguời chị bà con, dẫn dắt chạy thuốc tây. Bản chất chân thật và tin người đã giúp Loan rất nhiều trong sự buôn bán hàng chạy này. Môi trường chạy hàng thuốc tây, đa số là các chị có chồng đi cải tạo, các chị có chút học thức, ngày xưa quen được chiều chuộng, nay phải bung ra va chạm với đời. Vì không phải là dân buôn bán chuyên nghiệp, còn nhạy cảm với những lời dối đầu cắt đuôi cho nên lòng tin giữa người và người là mấu chốt quan trọng nhất đối với các chị để thành công trong đường làm ăn này. ...
... Cô gái, sau bốn năm Saigon mất tên trên bản đồ, vẫn giữ được phong lối Saigon từ cách chưng diện, giao tiếp. Bao giờ cũng quần pat nhung, quần jeans, áo thun một màu giản dị, bên hông đeo túi vải xanh hay da nâu sờn màu, giầy sandal, giầy bata. Quần đen, áo bà ba, quần ống voi, áo ca rô, dép mủ... không bao giờ thấy Loan dùng đến như những cô gái cùng thời muốn hòa đồng với cảnh sống sau ngày Miền Nam mất. Chính vì thế mà nhiều người cảm thấy ở Loan hình ảnh Saigon ẩn hiện, một cảm giác tin tưởng. Vì một điều lạ là môi trường buôn bán thuốc tây này không hề có giọng nặng nề Nghệ An, Hà Tỉnh 75, hay choi chói "bắc 75" xen vào.

THIÊN HÀ * còn chút nắng sài gòn









Em Hòn Ngọc Viễn Đông
Ôm cột cờ thủ ngữ
Sài Gòn ba trăm năm
Ngỡ xưa mà chưa cũ.

Em Hòn Ngọc Viễn Đông
Lung linh trời cẩm thạch
Lòng Tàu nước xanh dòng
Xôn xao hồn viễn khách.


Qua mấy mùa bão tố
Qua mấy cung đường xưa
Rất quen mà bỗng lạ
Thật gần mà rất xa.

Qua mấy tầng dâu bể
Đồn Đất lũy thành xưa
Nhà Rồng thương Bến Nghé
Trải bao đời nắng mưa.

Sài Gòn như dĩ vãng
Sài Gòn vẫn kiêu sa
Sài Gòn như xa vắng
Sài Gòn vẫn trong ta

Em Hòn Ngọc Viễn Đông
Gương mặt đời rạng rỡ
Còn chút nắng Sài Gòn
Ta còn xanh nỗi nhớ.