văn hữu vườn tao ngộ

Nơi lưu trữ tác phẩm của PBTD và thân hữu. Liên lạc: phanbathuyduong@gmail.com

Friday, July 26, 2013

NGUYỄN AN BÌNH * khi rời trường sư phạm


Rồi mai mốt anh rời trường sư phạm
Ra đời làm tên giáo dạy văn chương
Mớ hành trang là linh hồn nứt rạn
Cuốn theo anh những vết tích thiên đường.

Đường phố cũ – ôi em thành phố cũ
Vẫy tay chào bụi xóa dấu chân xưa
Ngỡ lãng quên đời trôi như cánh mộng
Phượng úa tàn trên cành cũ chiều mưa.

PHẠM TÍN AN NINH * Những Đàn Chim Thiên Di

Cả hai tuần nay, mấy quan chức sở "bảo vệ súc vật" thành phố thường
xuyên đến thăm gia đình tôi, để tìm hiểu lý do vì sao, trước mùa đông
năm nay những đàn chim trane không còn trở về vùng này nữa. Họ đã cho người dọn dẹp lại khu bờ sông, chăm sóc cánh đồng cỏ và trồng thêm mấy hàng thông phía bên kia để đón những đàn chim, nhưng chờ mãi mà chẳng thấy bóng dáng một con trane nào trở lại.

KINH DƯƠNG VƯƠNG * Những Mầm Non



Mùa Xuân.
Mùa của rừng cây dâng lên.
Mùa của những chồi nụ ra đời trong bầu khí ấm áp, mời gọi.
Mùa Đông dài rét buốt, nhưng mùa Đông không ngớt chuẩn bị khối dương khí vĩ đại tích tụ trong lòng đất, đong thêm ngày càng đầy. Và tràn. Như một trái cây đến thời thanh xuân chứa đầy dưỡng chất, không còn tự chế được, phải để cho làn da mình nứt nẻ - lộ ra chất thịt vàng, hồng hay trắng muốt - quả đất bị cái khối dương khí làm cho căng phồng lên, da mỏng dính như làn cao su quả bong bóng, chực nổ. Nhưng quả đất không nổ.

Tuesday, July 23, 2013

TRẦN THIỆN HIỆP * văn chương- kẻ sĩ thời Tần Thủy


gởi Trần Tuấn Kiệt


Thăm bạn thuở nào, nay quẳng bút
Mượn rượu phôi pha thâm tím môi
Từ buổi đổi đời đành ngưng viết
Văn đàn lố nhố lũ khỉ ngồi

Cung đình chuyên chính đua nhau nịnh
O ép văn chương hướng một chiều
Chữ nghĩa héo khô như rơm rạ
Tác phẩm Hội Văn lắm bún thiu

Chính sách dụng người “bao tử trị”
Như nuôi thú xiệc để diễn trò
Cúi mặt chấp hành, cơm no bụng
Ngoan cố lệch đường, đói nằm co

Học đòi đốt sách thời Tần Thủy
Kẻ sĩ Miền Nam bị tù đày
Tự do ngôn luận dìm chết ngạt
Cuộc sống quanh năm luôn bủa vây

Bó gối nhìn đời đau thắt ruột
Ngậm miệng như câm sống u ơ
Ý tường héo dần theo lá rụng
Gần bốn mươi thu một cuộc cờ

Thương bạn nhìn sâu trong ánh mắt
Nỗi buồn thăm thẳm mãi chưa phai
Lượng đời dần cạn tàn hy vọng
Còn viết được gì cho ngày mai !

Quê nhà
Mùa mưa 2013

TRÚC THANH TÂM * khoảnh khắc một đời

 







TRÚC THANH TÂM 
 ( Châu Đốc )






 
Mắt em ẩn hàng mi mời gọi
Môi hôn nhau trời đất cũng nặng tình
Biển thì thầm, sông trở mình êm ả
Sông hẹn về với biển trăm năm !

Thời gian như cội rễ
Tình yêu là nhựa luyện trong cây
Cắn môi nhau một dòng mật ngọt
Chảy vào nhau đường máu diệu kỳ !

Cái khắc khoải của tia chớp mắt
Đọng lòng nhau biết mấy sắc hương
Nhiều tình cờ làm sao quên được
Phải lòng nhau ta tự trói thêm !

Nếu giây phút thời gian dừng lại
Trên đời nầy biết bao chuyện em ơi
Nếu khoảnh khắc trái đất ngừng chuyển động
Thì tình yêu không thể tách rời !

Rõ ràng là xa lạ
Lại cứ hoài tất cả cho nhau
Và muốn trái tim ta như chính đời em vậy
Nhưng chắc gì, em hiểu hết được đâu !


HUY PHƯƠNG * tìm bạn tri âm


Ngày 21 tháng 6 vừa qua, truyền thông Mỹ vừa loan tin cô nữ sinh Katherine Lester, 16 tuổi, “tìm bạn tri âm” qua website đã phải lòng anh chàng người Palestine Abdulad Jinzawi, 20 tuổi. Cô định lên máy bay sang Jesuralem, nhưng đã bị nhà chức trách Hoa Kỳ giữ lại vì lý do an ninh. Nguồn tin cho biết có 87 triệu người vào trang Myspace.com để tìm bạn, trong đó có tới 20 triệu là tuổi choai choai như cô nữ sinh người Mỹ kể trên.

M.H.HOÀI LINH PHƯƠNG * Bi Khúc Việt-Nam



































* đồng cảm với “ Thay Trả Lời “ của Luân Hoán

Ừ nhỉ, ta không về thăm nữa
Quê hương xưa – đã cất giữ trong lòng
Từng bóng nắng, từng hàng me, góc phố…
Từng con đường… ngời sáng mắt xanh trong

Tiếng guốc khua vang bên giảng đường trưa, sớm
Áo lụa vàng, tóc thả gió … bay nghiêng
Tuổi học trò thơm tho mùi cây trái
Như nụ hồng vươn cánh nhỏ bình yên

Đất nước chiến tranh… sao khung trời xanh mướt?
Khi hòa bình… câu hát nghẹn lời ca
Ngút mắt tai ương, trùng trùng oan khuất
Trôi nổi biến đời… đâu phải riêng ta?

Sao bỗng chốc… quê hương thành quán trọ?
Cho người xa lạc bước nẻo quay về
Ta đau xót, chợt nghe mình .. .khách lạ!
Giữa muôn người cùng tiếng nói chân quê

Hồi hương ngẫu thư “ – một thời sách vở
Tưởng như chính mình trong bi khúc Việt-Nam
Ta hèn mọn nhìn giang sơn nghiêng ngã
Bản dư đồ rách nát giữa nghiệt oan

Ta nợ tổ tiên một đời gìn giữ
Làm cánh chim bằng bạt gió tha phương
Ta nơ nước non lời thề danh dự
Làm kẻ vong thân ngậm kín oán hờn….

M.H.HOÀI LINH PHƯƠNG
Ellsworth Park, Silver Sring tháng 07/2013.

Monday, July 22, 2013

NGUYỄN AN BÌNH * khúc tương phùng của người mất trí


Bạn tôi người của thời chinh chiến
Hòa bình lại làm kẻ tha hương
Nét hào hoa phai màu áo trận
Quê người chìm nổi gót phong sương
Lái xe về trong đêm tuyết trắng
Trông vời cố quốc nghĩ mà thương.
*
Bậu sổ lồng chim trời cá nước
Mãi tung tăng quên cả lối về
Lỡ sa chân làm người thua trận
Tàn cuộc rồi chưa tỉnh cơn mê
Bậu quên câu gừng cay muối mặn
Lời hẹn hò tình nghĩa phu thê.
*
Mẹ cha từ thuở về trong đất
Cốt nhục chia lìa mấy nẻo xa
Cỏ hoang ngút ngàn che mộ chí
Oặn lòng câu nghĩa mẹ tình cha
Mùa vu lan đến ai còn nhớ
Hoa trắng cài lên áo kẻ xa?
*
Anh em qua một thời ly loạn
Người một phương phiêu dạt chân trời
Cuống rún lìa nhau còn rỉ máu
Sao lòng bạc nghĩa tựa bèo trôi
Dòng nước đa mang mòn cội rể
Tàn tro còn lại mảnh trăng côi.
*
Bạn còn nhớ một thời áo lính?
Đàn kìm bậu dứt tiếng tơ vương
Lời mẹ ru ngọt đời thơ dại
Thâm tình sao thấm tiếng người dưng
Trôi mất dấu dòng đời nghiệt ngã
Sao lòng còn mơ khúc tương phùng?
18/7/2013

TRẦN VẤN LỆ * Chào Buổi Sáng

 
Ôi mùa Hè mùa Hè!  Mặt trời dậy rất sớm.  Bốn giờ sáng loáng thoáng hoa bình minh đó đây.  Và trong những chòm cây, chim ríu ra ríu rít.  Em mở hai con mắt nở nụ cười thật xinh.  Em là hoa anh nhìn với trọn lòng đắm đuối.  Em là dòng sông cuối chảy về đầu núi non.  Em cũng là Quê Hương cho anh thương mãi mãi…Anh như đang trở lại mùa Xuân ngày hôm qua, mùa Xuân nào thật xa mình còn trên Đà Lạt luôn luôn trời thơm ngát từ có em trên đời…

Ba Mạ chắc bật cười chợt nghe lời anh nói?  Ba Mạ đều có tội sinh ra em làm chi?  “Tóc thề gió lê thê…”, em à câu hát cũ mới hoài trong thơ anh – những bài thơ màu xanh, màu của sông của biển, màu bầu trời én liệng, màu mùa Xuân cỏ non…

Đi qua đồng cỏ non sáng mùa Xuân nào đó…Hỡi mùa Hè hãy gió trả cho tôi mùa Xuân!  Hỡi những người Việt Nam vì ngàn năm văn hiến hãy đẻ lòng hiển hiện tình yêu người với người…

Anh hôn em miệng cười.  Ngày mỗi ngày Hy Vọng.  Mặt trời đang nghe ngóng, nói đi em…Morning!

Trần Vấn Lệ
 
MINH NGUYỄN giới thiệu * TÁC GIẢ TÁC PHẨM: NGƯỜI ĐỒNG HÀNH QUANH TÔI TẬP V do nhà thơ NGÔ NGUYÊN NGHIỄM biên soạn


NHÀ XUẤT BẢN THANH NIÊN vừa giới thiệu đầu quý III/2013, tác phẩm mới của NGÔ NGUYÊN NGHIỄM: Tác Giả Tác Phẩm Người Đồng Hành Quanh Tôi tập 5. Sách dày 1008 trang, gồm 30 văn nghệ sĩ: NGUYỄN THỊ HÀM ANH - KHA THÙY CHÂU - VIỆT CHÂU - NGUYẾN HUY CHƯƠNG - LÂM TRẤN KHUÊ (LÂM TẺN CUÔI) - HOÀI ZIANG DUY - LÊ QUANG ĐÔNG - NGUYỄN HỮU ĐỨC - VŨ NGỌC ĐỨC - PHẠM PHÚ HẢI - UYÊN LINH - NGUYỄN THỤY LONG - NGHIÊU MINH - PHẠM TƯƠNG NHƯ - MINH NGUYỄN (NGUYỄN ĐỨC MINH) - ĐỖ PHU - NGY DO THÁI - NGUYỄN BÁ THẾ - NGUYỄN HẢI THẢO - LÊ THÁNH THƯ - THÙY LINH THỤY VŨ - NGUYỄN KHƯƠNG BÌNH - PHAN BÁ THỤY DƯƠNG - NGUYỄN CÁT ĐÔNG - TRẦN HỮU NGHIỄM - HỒ THỦY - TRƯƠNG THÀNH VÂN - PHẠM NHÃ DỰ - HỒNG LĨNH - CHU NGẠN THƯ.

Với sự góp mặt của các họa sĩ – điêu khắc gia – nhiếp ảnh gia: CHÓE - CÙ NGUYỄN - HÀ CẨM TÂM – HỒNG LĨNH - KHA THÙY CHÂU - LÊ TRIỀU ĐIỂN - LƯU NHỮ THỤY – NGỌC TÙNG – NGUYỄN HỮU ĐỨC – NGUYỄN VĂN BẢY – RỪNG - VI VI - VŨ TUYÊN HOÀNG - VŨ UYÊN GIANG - LÊ KIỆT - ƯU ĐÀM - TRƯƠNG THÀNH VÂN - VÕ THẠNH VĂN

Cùng các bài viết công phu của các nhà văn nhà thơ: VIÊN LINH – PHẠM NHÃ DỰ - TRẦN YÊN THẢO – PHẠM NGŨ YÊN – HUYỀN VÂN THANH – TRỊNH BỬU HOÀI – TRẦN KIÊU BẠT – NGUYỄN THÀNH XUÂN – TRẦN HỮU DŨNG- HOÀNG ĐÌNH QUANG – LƯƠNG THƯ TRUNG – NGUYỄN THỊ HẢI HÀ – LINH PHƯƠNG – TRẦN BIÊN THÙY – DIỆP HỒNG PHƯƠNG – HOÀI PHƯƠNG – HỒ TỊNH TÌNH – LÊ NHỰT TRIẾT …

Đây là bộ tác phẩm nhận định phê bình về các văn nghệ sĩ Việt Nam (phần miền Nam) , đến nay gần 40 năm cật lực sưu tầm gìn giữ tài liệu với nhiều đóng góp công sức của anh em văn nghệ. Tập 5 hoàn thành vào hạ tuần tháng 7/2013, đánh dấu công trình thiết thực với VHNT Việt Nam nói chung, và giới thiệu hiện diện chân dung của những người làm văn nghệ suốt ½ thế kỷ qua…

Buổi giới thiệu tập 5/TGTPNĐHQT sẽ tổ chức tại COFFEE GARDEN DẠ KHÚC CHIỀU, 221 NGUYỄN ĐÌNH CHÍNH – P.11 – Q. PHÚ NHUẬN – SAIGON
LÚC 10 SÁNG CHỦ NHẬT, NGÀY 28/07/2013

Thursday, July 18, 2013

họa vận bài thơ Hỏi Đường của Tùng Linh

họa vận - bài 1
THỨC TRẮNG CANH TRƯỜNG

Ngày nao hào kiệt chốn sa trường
Mái tóc bây giờ đã điểm sương
Nhớ lúc tung hoành trên chiến trận
Nghĩ khi ngang dọc dưới tà dương
Đổi đời đất nước bao hờn tủi
Thay bậc cơ đồ một đáng thương
Rồi cũng bay vèo theo cát bụi
Ngồi đây ta thức trắng canh trường


VŨ UYÊN GIANG

NGUYỄN LỆ NHÂN QUYỀN * Lời Kêu Gọi của Văn Bút Quốc Tế




Nhà thơ tù chung thân Nguyễn Hữu Cầu
mối quan tâm hàng đầu của Tổ chức các Nhà Văn Thế Giới
 
Chiều ngày 16 tháng 7 năm 2013, Ủy Ban Văn Bút Quốc Tế Bênh Vực Nhà Văn bị đàn áp và cầm tù lại lên tiếng báo động về người tù chung thân Nguyễn Hữu Cầu, một nhà thơ, nhà soạn nhạc và viết lời ca tiếng hát, nhà tranh đấu cho Nhân Quyền và chống tham nhũng. Ủy Ban kêu gọi các văn thi hữu Văn Bút Quốc Tế và bạn hữu tiếp tay Trung tâm Văn Bút Anh trong cuộc vận động công luận thế giới sau khi được biết tình trạng sức khỏe của nhà thơ ngày càng bị hủy hoại trong địa ngục cộng sản. Chúng tôi cho đăng dưới đây Lời Kêu Gọi * mới nhứt của Ủy Ban Văn Bút Quốc Tế Bênh Vực Nhà Văn bị đàn áp và cầm tù, nguyên bản Anh ngữ *. Văn Bút Quốc Tế có nói rõ rằng ông Trần Ngọc Bích đã khẩn cấp báo tin sau chuyến đi thăm người Cha bị biệt giam khắc nghiệt trong trại tù ngày 4 tháng 6 năm 2013. Ông Nguyễn Hữu Cầu đã trải qua hơn 30 năm tù bất công, với án tử hình đổi thành tù chung thân.

Wednesday, July 17, 2013

NGUYỄN THỊ KHÁNH MINH * những mùa nắng Nha Trang

 
Nếu tôi là họa sĩ, có lẽ những giọt nước mắt xa Nha Trang sẽ được vẽ bằng một mầu sắc nào đó rất lung linh trong một bức tranh mùa nắng, có đôi mắt to của một cô bé 16 tuổi đựng suốt năm tháng ấu thơ dạt dào tiếng sóng, một ngày con sóng bật ra khỏi khóe mắt thành những hạt lệ, nên nó sẽ là một mầu rất mặn biển, để người xem tranh biết được nỗi chia lìa đó đã cứa xót lòng tôi đến thế nào.

TRÚC THANH TÂM * ngày tháng không rời

Nguyễn văn Bảy
               
    1.

    Đi viếng Chùa Ông, rằm tháng bảy
    Trăng quê bàng bạc, mắt em buồn
    Anh giấu vào tim, Trà Ban Lớn
    Còn hoài người cũ để anh thương !
                            
    2.

    Cái Nước ngọn, theo thầy Vinh học
    Quê nghèo xa cách, bốn mươi năm
    Tân Hưng Đông, nhớ thời nhau rún
    Vầng trán anh hằn thêm nếp nhăn !
                               
    3.                                             

    Đường phố thênh thang anh như lạc
    Nhưng vẫn còn trăng bến Ninh Kiều
    Một chút đau buồn, anh nói thật
    Mưa lớn còn ngập lộ, em yêu !
                               
 
    4.

    Châu Đốc quê mình thêm đẹp lạ
    Hai chiếc cầu nối nhịp bờ vui
    Tình yêu còn mãi trong ánh mắt
    Anh nắm tay em nở nụ cười ! 


    
 TRÚC THANH TÂM
      ( Châu Đốc )

Tuesday, July 16, 2013

NGUYỄN MẠNH TRINH * Đọc Hillary Rodham Clinton Living History

Có người nói đọc làm gì những hồi ký của các chính trị gia nổi tiếng bởi vì, họ có một dàn trợ bút có nghệ thuật cao để làm nổi bật chính con người của họ và sẽ rất khó kiểm chứng để có trọn vẹn niềm tin vào những điều họ viết. Bản thân tôi có lúc cũng đọc các hồi ký và cảm thấy có khi bị đánh lừa bởi có nhiều tác phẩm được hoàn thành với mục đích chỉ để biện minh hay đánh bóng cá nhân người viết. Nhưng, có những cuốn hồi ký làm cho tôi đọc thấy thích thú. Thí dụ như hồi ký của Thủ Tướng Churchill nước Anh chẳng hạn. Tôi chọn đọc không phải vì ông là một nhà văn đoạt giải Nobel văn chương vừa là một khuôn mặt lãnh tụ của thế giới. Mà chính là vì qua bộ hồi ký này tôi thấy được con người bình thường của ông dù sống và trải qua những phút giây đặc biệt của lịch sử. Những bài học kinh nghiệm không chỉ là những văn từ lý thuyết suông mà còn có giá trị thực tế cho những người đi sau.

TÙNG LINH * hỏi đường (1)

 
tặng Vũ Uyên Giang & Hồ Công Tâm
 
Một kiếp nhân sinh một đấu trường
Lối về quê cũ mịt mù sương
Tiền thân mấy thủa mà lưu lạc?
Hiện kiếp xoay vần gửi bóng dương
Giấc mộng ba sinh đà mấy chốc
Cái vòng danh lợi khéo bi thương
Tìm đâu hai chữ tiêu dao nhỉ?
Chỉ thấy mây bay trắng dặm trường
 
Tùng Linh (2)
---
(1) mượn vần bài Thăng Long Hoài Cổ của BH Thanh Quan
(2) Tùng Linh : Sinh năm 1939/ Quê Hà Đông, sinh tại Hà Nội/ Đại Học Văn Khoa/ Giảng viên Đại Học Mở Bán Công Trung Tâm Anh Ngữ Sài Gòn/ Hiện định cư tại Milpitas, Cali, USA/ Đã xuất bản: Thơ Trắng - 1962/ Thủa Nào Quên Lãng- 1993/ Ru Tình Viễn Xứ- 2006

Monday, July 15, 2013

CAO MỴ NHÂN * tình thơ trong nghĩa bạn bè qua thơ Mịch La Phong


Nhóm bạn Lạc Thư thay Lời Tựa Mở Đầu tập thơ “TỪ THUỞ TRỜI CAO CHẺ ĐÁ BIA” của thi sĩ Mịch La Phong đã qua đời mấy năm nay, bằng một đoạn văn, mà tôi thấm ý, cứ đọc đi đọc lại cả tập thơ chỉ vỏn vẹn có 50 bài, gói tròn trong 80 trang, kể cả bìa: 

Có những người làm thơ không phải để được nổi tiếng, hay để được trở thành Thi Sĩ. Họ chỉ làm thơ để ghi lại những rung động, những ước mơ hay những bức xúc, băn khoăn… bất chợt nắm bắt được trong một khoảnh khắc nào đó giữa cuộc đời. Mịch La Phong là một trong những con người đó…”.

NGÔ NGUYÊN NGHIỄM * Lê Quang Đông, xao xác những hoàng hôn truyền thuyết

Sinh năm 1965 tại Cai Lậy, Tiền Giang. Tốt nghiệp Bác sĩ Y khoa Đại học Dược Saigon.
Hiện đang công tác nghành bảo hiểm y tế tại SG.
Anh đã đoạt nhiều giải thưởng về thi ca.
Giải nhất thơ qua tác phẩm Tình Bạn, Tình Yêu và Mùa Xuân. Giải thơ Quận 3 năm 1992.

Nhà thơ Lê Quang Đông được chọn lọc tuyển thơ vào nhiều thi tuyển. Nhiều bài thơ xuất sắc hiện diện trên nhiều webblogs và các tạp chí văn học nghệ thuật trong và ngoài nước với nhiều bình luận, nhận định LQĐ đang vững chải bước vào giai đoạn hoạch định một hướng mới rực rỡ trong dòng thi ca của anh.


PHAN NI TẤN * hóa thân

Hồ Hữu Thủ
làm đôi guốc mộc quai hường - xin cùng tha thướt xuống đường với em - ngày mưa guốc lấm bùn lem - cũng vui vì chỗ gót sen em về

làm vi vút ngọn gió quê - hay vi vu thổi cây tre đầu đình - bay vờn trong chớm bình minh - hay trong chiều cũng tài tình như hương

làm thảm cỏ dại bên đường - xe qua bụi bám mà thương nẻo nhà - xa như người đã đi xa - thôi không về nữa để tà áo phai

làm le lói ngọn sớm mai - chiếu trên kẽo kẹt đôi vai gánh gồng - chiếu xanh bờ lúa đòng đòn - có con cò trắng con còng con cua

làm hạnh của đất khai mùa - làm hương ngọn gió xin đùa áo bay - ai xưa hò hẹn phương này - ôi phương từ bấy đến rầy chưa quên

xin làm ẩn mật hương thiền - làm lời trong miệng người hiền nói ra - đem tâm hư gột cái tà - dội lên thế giới ta bà ánh dương

làm mong manh lưới tơ sương - nhưng bền như dạ người thương nhớ người - từ em biết nói yêu rồi - trong niềm hạnh nguyện anh ngồi hóa sinh

xin làm miếng cắn thâm tình - ngậm vành môi ấy có hình trái tim - có đôi con mắt lim dim - có hình như giọng nói im không lời

làm xôn xao vẻ yêu đời - đồng thanh ương ứng với người tóc xanh - mai hoa vài nụ trên cành - diệp thanh mấy chiếc cũng thành mùa xuân

làm trăng một đóa sáng ngần - soi đường nối lại những phần chia phôi - nhớ giùm nỗi nhớ khôn nguôi - che giùm nhau ngọn gió đời bụi bay

trèo lên trên ngọn trời mây - thu trăm năm lại một ngày vào thơ.

PHAN NI TẤN

Saturday, July 13, 2013

TUỆ SỸ * ngồi giữa bãi tha ma


Bài 1

Lửa đã tắt từ buổi đầu sáng thế
Một kiếp người ray rứt bụi tro bay
Tôi ngồi mãi giữa tha ma mộ địa
Lạnh trăng ngà lụa trắng trải ngàn cây
Khuya lành lạnh gió vào run bóng quỷ
Quỷ run run hôn mãi đống xương gầy
Khóc năn nỉ sao hình hài chưa rã
Để hồn tan theo đầu lửa ma trơi
Khi tâm tư chưa là gỗ mục
Lòng đất đen còn giọt máu xanh ngời.

Friday, July 12, 2013

ĐẶNG TIẾN * ngựa phi đường xa


Tô Thùy Yên đến với văn học trên “Cánh đồng Con ngựa Chuyến tàu”, bài thơ làm năm 1956, đăng trên báo Sáng Tạo thời đó và được độc giả hoan nghênh ngay, nhất là trong giới thanh niên, học sinh. Thời ấy sinh viên chưa nhiều, quần chúng văn chương còn thưa thớt, một thế hệ độc giả mới đang chớm thành hình. Với thời gian nhìn lại, bài thơ có thể xem là một sự kiện văn học vì lời thơ tân kỳ, ý thơ mới lạ, không giống một bài thơ nào khác trước kia mà đã được người đọc không chuyên môn văn học yêu thích ngay. Chuyện hiếm, vì công chúng Việt Nam nói chung là thủ cựu.
Chuyện đẹp, vì bài thơ của tác giả 18 tuổi đi thẳng đến độc giả 18 tuổi.

LÊ XUYÊN * Chú Tư Cầu [tiếp theo]



Hai đứa nó vừa ngồi yên trên băng xe, thì có thêm một người hành khách nữa bước lên ngồi khít bên Phấn.

Đó là một anh khách trú trạc hai mươi lăm tuổi, mặc áo sơ-mi, quần tây dài, tay xách cặp da căng phồng.

Thấy có người chen bên cạnh, Phấn nhíu mày nhích vô sát bên cạnh Tư Cầu. Cô ta càng bực mình hơn nữa khi thấy anh khách này lại còn ló ra ngoài cửa xí xô xí xào một hồi với một người đứng dưới đất, có lẽ là bà con ra tiễn chân.

TRẦN THIỆN HIỆP * chùm thuật ngữ











Phiến tâm làn mây bạc
phương nào hạc vàng bay
trăng tàn thơ thức giấc
chữ nghĩa chấp cánh mây
vin theo vòng hệ lụy
nhật nguyệt càng khôn vây

Mênh mông trong trời đất
ngôn ngữ Nam Hoa kinh
triết gia cùng đồ tể
ở chung một hành tinh
đường thi người Đỗ Phủ
chảy máu mạch tim mình

Từng bước chân dẫm đất
tiếng xưa xa vọng về
trùng trùng chùm thuật ngữ
lẫn nhịp mõ bờ mê
gió bay bào cư sĩ
mãi tìm dấu chân quê…

TRẦN THIỆN HIỆP









TRẦN TUẤN KIỆT * hình bóng mẹ quê























Lưng gầy lạnh gió đầu thu
Tóc bay theo khói sương mù bãi xanh

Cồn tiên sóng lớp vây quanh
Năm mươi năm đã dấu hình mẹ xưa

Đông buồn ngày ấy bơ vơ
Lệ không chảy động hồn thơ giữa hồn

Chiến tranh khói lửa chập chùng
Biết đâu nội chiến quê hương oan cừu

Thanh bình khúc hát vu vơ
Đêm nay nhớ mẹ bên bớ lau không

Cồn tiên bóng hạc lượn vòng
Sầu riêng cúi mặt đôi giòng lệ sa 

TRẦN TUẤN KIỆT

Thursday, July 11, 2013

PHẠM TÍN AN NINH * trời mưa Cali
























Cali mưa, tầm tã mưa
Trời buồn như thuở anh vừa gặp em
Giá như đừng có ban đêm
Anh ngồi ngắm mãi bên thềm giọt mưa


Anh ngồi nhớ chuyện ngày xưa
Nhớ rồi xa xót những mùa mưa qua
Còn gì trong cuộc tình ta
Giọt mưa rơi xuống có là hư không ?


Những cơn mưa cuối mùa đông
Thường làm cho sợi tơ hồng trôi đi

Mấy tuần em đến Cali
Trời mưa tầm tã tại vì có em.

PHẠM TÍN AN NINH 




NGÔ NGUYÊN NGHIỄM ◘ Nguyễn Thụy Long – Bóng chim trên ngọn khô

Nguyễn Thụy Long (1938-2009)

 
Du nhập vào những đường hướng mới trong văn học nghệ thuật thập niên 60, quả nhiên có nhiều ngã rẽ, lập dựng cho mỗi văn nghệ sĩ thời đó một nét nhìn sáng hóa đặc biệt, giúp tác phẩm được bùng vỡ mãnh liệt. Mỗi người văn nghệ đột phát cho mình một phương hướng sáng tạo riêng biệt, không lẫn lộn vào ai, tạo cho văn chương miền Nam nhiều hướng đi mới rạng rỡ, đối chiếu không thua sút văn chương nước ngoài.

NGHIÊU MINH * trăng huyền không

Full HD

MP3


TRĂNG HUYỀN KHÔNG

Dựa lưng vào cửa huyền không
Mưa đổ phập phồng ta biết em qua
Nhà em cách mấy hàng trà
Cầu cau ngập nước la đà mương trăng
Đêm nay, đêm vẫn âm thầm
Em về mưa tạnh huyền không (í a) khép hờ

Dựa thân vào cõi huyền mơ
Mưa đổ nhạt nhờ theo bóng ai qua
Phòng khuê ngồi đợi í a
Chim quyên rủ cánh chan hòa trăng ngâu
Đêm nay, đêm đã tương cầu
Bàn ngày mắc cở, tối đâu (í a) thèm về

Dựa thân vào bóng đèn khuya
Trăng gọi ta về cởi áo cho nhau
Ta về cha mẹ trầu cau
Trăm năm tơ tóc qua cầu tóc bay
Đêm nay đêm gió trăng đầy
Lia thia quen chậu gừng cay (í a) mặn nồng

NGHIÊU MINH


VIÊN LINH * Bến Hải, Thủy Mộ của Vũ Anh Khanh

Trong số các nhà văn, nhà thơ miền Nam (sau vĩ tuyến 17), có một thi sĩ nổi tiếng mà sử sách cả hai bên Quốc-Cộng ít nói đến, là Vũ Anh Khanh, tác giả bài thơ khét tiếng ‘Tha La Xóm Ðạo’; kẹt vì ông đang ở miền Nam thì tập kết ra Bắc năm 1954; cái kẹt thứ hai là năm 1957 ông bơi qua sông Bến Hải trở về quê hương miền Nam, và nghe nói bị miền Bắc bắn theo, ông đã nằm sâu trong lòng sông biển. Sử sách miền Bắc chắc chắn không dám nói đến ông, còn sử sách miền Nam quá ngắn ngủi, lại còn bị thiêu hủy sau này, nên nếu người hải ngoại quên ông, là tất cả sẽ lãng quên thêm nhiều năm nữa, trước khi có một Việt Nam hưng phục trong nền Văn hiến cũ và mở mang xây dựng lại từ đầu.