© Thanh Trí |
Nhiều lúc thấy lòng như Thanh Xuân
Nhiều khi không thấy cõi Dương Trần
Vẫn còn trăng hiện bên hàng xóm
Sao vắng hoe hoài ai mỹ nhân?
Cầm chốt bài thơ tìm chữ thảo
Khi mà mở được thấy tràng giang
Thấy sương Thu chải đầu dương liễu
Có thể bên kia là tịch mịch?
Có thể chuông ngân tiếng buổi chiều?
Có thể bầy cò đi kiếm ổ
Sót lại trên đồng sao liêu xiêu?
Cũng thấy có khi là đứa nhỏ
Bay mô rồi mấy chỏm ngày xưa?
Nhớ Thầy Cô bạc chòm mây bạc
Phấn bụi bay màu tóc phất phơ...
Đó lúc lòng Xuân là tuổi dại
Hay trăng hàng xóm hiện nguyên hình?
Lách lau Vũ Hán mây nằm rạp
Hoàng Hạc mấy lầu cũng vắng tanh?
Bạn bè đứa ở vùng Nam Hải
Đứa tận Tây Giang, đều mịt mù
Không ai kề vai cùng sánh bước
Ta hồn nhiên chăng Thời Xuân Thu?
Trần Vấn Lệ