văn hữu vườn tao ngộ

Nơi lưu trữ tác phẩm của PBTD và thân hữu. Liên lạc: phanbathuyduong@gmail.com

Saturday, June 29, 2013

TRẦN YÊN THẢO * một con người khác trong thơ Phan Bá Thụy Dương.

TYT, Hồ Hửu Thủ, PBTD, Đỗ Hồng Ngọc,
Huỳnh Tấn Thời, Trần Thiện Hiệp 
Những năm hậu bán của thế kỷ trước, tôi rất quen thuộc với một Phan Bá Thuỵ Dương của tình yêu, của lãng mạn, của thiên nhiên, của chiến tranh và thân phận làm người…Một vóc dáng khác thường trong những cảnh ngộ rất thường.

Bước qua thế kỷ 21 này, nhân đọc “Lời Gọi Cỏ May” (tuyển tập thơ văn của Phan Bá Thuỵ Dương, nxb Little Saigon 2012), tôi chợt bắt gặp một con người khác trong thơ anh. Một bóng dáng ngàn năm thơ thẩn đi tìm chính mình, đi tìm khuôn mặt ngàn đời bất biến bất dịch của mình từ trước khi sinh đến sau khi sống. Một hành trình cho dù vận dụng cả thời gian lẫn không gian cũng khó bề đo đếm!

HỒ CÔNG TÂM * Tưởng niệm Vũ Hoàng Chương

  (5.5.1916 – 6.7.1976)
Thôi rồi thi bá Vũ Hoàng Chương
Gác bút lầu thơ cũng đoạn trường!
Ngọn lửa Từ Bi trêu ngạ quỷ,
Bài ca Bình Bắc ghẹo ma vương.
Hoa đăng trên bến vờn dông tố,
Hồng diệp ven hồ gội tuyết sương!
Dứt nẻo luân hồi xa bụi đỏ
Rừng phong hiu hắt vọng trùng dương!
[2013]
Hồ Công Tâm

TIỂU TỬ * chuyện thuở giao thời

thanh trí

Tháng 3, rồi tháng 4 năm 1975, thiên hạ chạy di tản rần rần từ miền trung vào trong nam, rồi từ đất liền « chạy » ra biển, nhốn nháo hỗn loạn chẳng biết « trời trăng » gì hết, chỉ có một ý nghĩ rõ rệt ở trong đầu là « Ở lại với tụi nó là chết ! ». Vậy rồi giai đoạn di tản đó chấm dứt vào ngày 30 tháng 4…

Friday, June 28, 2013

HÀ THÚC SINH * kẻ lạ



Nàng đã gần bốn mươi nhưng nhìn thoáng như mới ba mươi, có vẻ đẹp cứng cỏi của một loài hoa xương rồng, quen lẻ loi và tự tin chịu được sự thử thách của mọi thời tiết. Nàng quan niệm hạnh phúc là một đời sống biết thoả hiệp với hiện tại, có thể vì thế ngay khi chân ướt chân ráo đến Mỹ, nàng đã cặm cụi học một nghề chuyên môn. Giờ nàng là một dược sĩ, làm ca đêm cho một dược phòng ở phố South Pasadena. Nhiều năm qua nàng chia phòng với mấy cô bạn nơi một căn nhà trên đại lộ Atlantic phố Alhambra, đoạn trồng nhiều dừa và tử kinh đào.

thơ NGUYỄN AN BÌNH


CHIỀU MƯA NGHE HÁT
LẠI BÀI THƠ CŨ.

* Nhớ bài CHIỀU của HỒ DZẾNH

Chiều mưa nghe hát lại bài thơ cũ
Ai có hay người thương sợi khói quê nhà
Chút nắng như vương trên đồi xanh heo hút
Chỉ thấy cây rừng phong tỏa mưa sa.

HỒ TRƯỜNG AN * nắng về theo bướm lạ


Cụ Thông bà vốn là chị của bà cụ Bắc. Cụ có hai cô con gái đồng trang lứa với Thắm. Cụ Thông ông khi di cư vào Nam mang theo chứng bịnh suyễn. Khi gia đình cụ thiên cư về vùng Cái Sắn thì cụ ông chết vì cái bịnh dị ứng đó. Người nhà chở cụ ra Trạm Y Tế quận mà vẫn cứu sống cụ không kịp.
Nhận thấy mình ngoài em gái và cháu gái ra thì chẳng còn ai thân thích, cụ bà đem hai cô con gái là cô Hồng và cô Lam về Vĩnh Long để gần gũi em gái và cháu gái của mình. Nhưng cụ không chịu ở xóm Bánh Phồng đâu.

Thursday, June 27, 2013

PHAN TẤN HẢI * ngồi bên những bóng đêm và nghe lời hải cẩu trên cầu đá



Nơi tôi ngồi, bên kia khung kính là biển. Cát chạy dài, nước liếm từng 
lượn nhỏ xuống và lên. Cầu tàu đi từng nhịp khẳng khiu. Dăm người 
đi tới lui dưới ánh đèn vàng tỏa trên vai cầu. Tôi nhìn. Sóng vỗ sủi tăm. 
Phía trong, người ca sĩ Mỹ đứng nhịp chân hát; mặt nàng thật tươi. 
Người nhạc công da đen bên cạnh thổi chiếc kèn trumpet, môi phùng 
lên từng câu. Gã Mỹ trắng gõ hai tay lên dàn organ, người gật gù.
“Ông cần gì?”
“Một tí rượu.”

DUY NĂNG * tượng đài

 
Ngày xưa tôi đọc lời Xuân Diệu (1)
Nói đến hai người thơ rất xa
Tên tuổi quê hương trời đất lạ
Tôi hình dung mãi cũng không ra

Hồn tôi thuở ấy như trang giấy
In đậm bao nhiêu mộng vẽ vời
Chữ nghĩa văn chương vòng nguyệt quế
Hào quang rọi sáng mãi trên ngôi

Wednesday, June 26, 2013

LÊ XUYÊN * Chú Tư Cầu [tiếp theo]

2.

Từ Cầu lấy chiếc đũa bếp xơ lại nồi cơm, rồi đặt chén mắm chưng trở lại trên mặt lớp cơm, xong xuôi, nó lấy nắp vung đậy lại.

Đôi mắt của anh ta cay xè: hôm qua anh ta mắc vô trong nhà để qua bên con Phấn nên bỏ phế ba mớ củi phơi sương suốt đêm, đến chừng sáng nay đem vô chụm khói bay mịt mù...

Với lại suốt trong đêm rồi, sau khi bàn tính với con Phấn một lần chót về chuyện trốn đi vào ngày hôm nay, Tư Cầu về thao thức suốt đêm cho tới khi nghe con gà nòi điều phạch phạch vỗ cánh gáy vang rân ở sau chái hè...

HẠO NHIÊN NGUYỄN TẤN ÍCH * một chuyện thật cảm động


Trong chuyến viếng thăm tiểu bang Utah, tôi đi thăm hầu hết các thắng cảnh nơi đây.
Thủ phủ của tiểu bang là Salt Lake City. Hồ nước mặn Great Salt Lake rộng mênh mông nằm trong vùng đồi núi Rocky Mountains cao hàng ngàn bộ cách mặt biển. Ðộ muối trong nước cao gấp năm lần nước biển đại dương. Một kỳ công của Thượng Ðế đã ưu đãi cho vùng đất cao nguyên này.

Tuesday, June 25, 2013

ĐỖ HỒNG NGỌC ♦ kẻ rong chơi

tặng Trịnh Công Sơn

Chàng đến như một kẻ rong chơi
Du ư Ta bà thế giới
Thương những giọt nắng
Yêu những cơn mưa
Biết nghe lời tự tình của từng ngôi tháp cổ
Đau nỗi đau hòn sỏi lăn trầm…
Thấy vô thường là đóa hoa rực rỡ
Phúc âm là nỗi buồn
Khi Chúa, Phật đi xa…

TRẦN VẤN LỆ * ở đây chiều gió lộng tôi thổi buồn tôi bay























Bạn đã về Đà Lạt nói thời tiết dịu mát.  Rừng không còn xanh ngát chỉ nhà nhà nhấp nhô, trơ trẽn những đồi hoa, hoa nhạt nhòa mây trắng.  Trơ trẽn bậc thềm nắng quạnh vắng bước giai nhân…Con dốc Hai Bà Trưng, hai cây đào xơ xác, chủ nhà nay đã khác, còn giữ cây…là vui!

Bạn kể xong và cười.  Sau một thời dâu biển, còn vài con én liệng, còn vài con én thôi…

Bạn nói bạn đang ngồi nhìn xuống thung lũng biếc thấy lòng con suối hẹp, hai bên bờ trồng rau nên lũng xưa còn màu của một thời cỏ mọc.  Bạn nói mình muốn khóc khi về…toàn người dưng!  May mắn còn chút rừng để thấy còn quen thuộc.  Bạn nói mình lỡ bước trở về chỗ đã xa…

Tôi hỏi bạn chuyện nhà, biết cha già còn khỏe mà như đèn đang lóe những giọt dầu cuối cùng.  Buổi mai mát nắng trong, xế trưa thì nóng bức.  Bạn mặc áo hở ngực giống như thằng du côn!  Bạn di chuyển xe ôm mà xuôi tay xuôi xị.  Ngựa đồi Cù có hí tiếng buồn nghe thê lương…

Ôi Đà Lạt Quê Hương của tôi chừ cái bóng!  Ở đây chiều gió lộng, tôi thổi buồn tôi bay…

Trần Vấn Lệ





















SƠN NAM * người mù giăng câu


Ðứa con trai độc nhứt của ông đã bị "A lơ măn" (người Ðức) giết lúc phải cầm súng giữ vùng An Sác Lo Ren cho Pháp. Ta có thể nói : ông mù vì khói lửa của trận Âu châu đại chiến kỳ nhứt. Còn lại một mình, ông cất căn chòi ở Rộc Lá, ấp Tây Sơn. Rộc là con rạch nhỏ ngoằn ngoèo, bắt nguồn từ môt gò đất cao giữa đồng, chảy thẳng vào một cái lung, phần đất thấp hơn, đầy những rau muống, cóc kèn, ô rô và cá.

NGUYỄN AN BÌNH * nhớ nắng ấm quê nhà

- Gởi tặng con An Tâm
(Boston Massachusets USA)

Nhắc máy đi đừng làm ba lo lắng
Sao thời gian trôi chậm chạp vô cùng
Đồng hồ cát thong dong rơi từng hạt
Mà lòng ba khắc khoải đến từng cơn.
*
Tiếng chuông reo giọng con còn ngái ngủ
Gì thế ba? Ồ! Con ổn thôi mà
Con ngủ lại trong tiếng gào gió rít
Đâu hay rằng ba nhẹ nỗi lo xa.

NGUYỄN KINH BẮC * tình quê hương qua thơ Nguyễn Vô Cùng

NKB



Trong suốt cả một thời niên thiếu, tôi không có chút ý niệm gì về “quê hương” - hiểu theo nghĩa đó là nơi mình sinh ra và lớn lên. Tôi không có cái diễm phúc được tắm mình trong một dòng sông, được chơi đánh đáo, đánh quay dưới gốc đa hoặc bụi tre đầu làng, được thả diều trên những cánh đồng thênh thang lộng gió, được trèo lên cây khế trước sân nhà để hái trái mỗi ngày... Tôi cũng không được chìm đắm trong những cuộc tình thơ mộng với những hẹn hò đôi lứa nơi chốn đồng quê.

Monday, June 24, 2013

TRÚC THANH TÂM * sương trắng vùng cao


1 - ÁNH LỬA RỪNG KHUYA
Kontum, mòng mọng lá xanh
Ta quên giấc ngủ trên cành tuổi chim
Pleiku, sương lạnh và em
Ta tìm ánh lửa rừng im tiếng người !

2 - VỀ VỚI SAPA   

Gió lên mạn ngược về xuôi
Da em trắng mọng một trời Sapa
Ta nghe trời đất nở hoa
Rừng em mưa ướt, núi ta ngậm ngùi  !

VĂN QUANG * Nông dân điêu đứng vì ruộng đất


Vào buổi chiều ngày thứ Hai 17-6-2013, tôi đã dành thì giờ theo dõi kỳ họp của Quốc Hội (QH) VN được trực tiếp truyền hình cho cả nước xem trên đài VTV1. Bởi đây là vấn đề hết sức quan trọng đã từng gây ra nhiều dư luận, nhiều cuộc tranh cãi, nhiều cuộc khiếu kiện kéo dài thậm chí đổ máu như các vụ Tiên Lãng, Nam Định.... Với quá nhiều thực trạng đau lòng và quá nhiều tình tiết hết sức tế nhị, giữa luật pháp và quyền hành, giữa tình cảm và lý trí. Quyền lợi thiết thân của người dân mà lâu nay cứ đụng đến là có phiền toái, có nhiều mặt của vấn đề. Tôi đã cố gắng theo dõi những bài phát biểu của các ông bà “đại biểu” nêu lên.

NGHIÊU MINH * chưa hết




Mấy lần nói vĩnh biệt - Mà vẫn sống nhăn răng - Mong bể khổ nổi dóa - Mỗi ngày một sóng thần

Có gì đâu hối hận - Mà cầu nguyện hãm mình - Tâm chay, miệng thích mặn - Cười an lạc linh tinh!

Đời như cuộc trầm cảm - Dâu biển vẫn quanh đây - Người bơi qua mộng ảo - Chờ hóa kiếp chẳng hay

Như đóa quỳnh không hẹn - Vẫn tỏa hương giữa khuya - Bất chợt đi và đến - Vô thường hay vô vi?

 Nằm xuống chưa mất trí - Ngồi dậy viết lăng nhăng - Biết lúc nào chưa hết - 
 Coi như chấm-xuống-hàng!

   NGHIÊU MINH

LỤC BÁT LAN ĐÀM


BUỔI TỐI TRÊN ORANGE HILL
và, 22
Đèn lên, phố dưới sao sa,
Đồi cao, hiên lửa nhạt nhòa góc đêm.
Uống đi, rượu ướt môi mềm,
Khi cho nhau, nụ hôn thêm ngọt ngào.
Quán đông, gió núi xôn xao,
Xích gần hơn, đã lạnh nào thấm vai.

Sunday, June 23, 2013

NGUYỄN MẠNH TRINH * Tháng 6 và biến cố Thiên An Môn

 
Tháng 6. Mấy ngày hôm nay trời rộ nóng. Trời xanh thăm thẳm vút cao những tầng mây. Những cơn mưa đã qua. Mùa hạ tới. Một buổi chiều cuối tuần, nhìn cuốn lịch treo tường, giở trang sách, đọc bài thơ, xem lại những trang báo, những phim ảnh. Một biến cố của nhân loại. Ngày 4 tháng 6 năm 1989, biến cố Thiên An Môn. Hồng quân Trung Hoa xả súng bắn vào đoàn biểu tình và cả ngàn người bị thương vong.

HỒ CÔNG TÂM * Cảm đề một mối tình thơ




















Sự tình đã rõ mười mươi
Áng thơ “Tứ Tuyệt” trêu ngươi Cụ Bà!


Hồng nhan nào phải gái đài trang
Bởi quá yêu thơ phải lụy chàng!
Sáu khắc nôn nao trông nhạn đến
Năm canh khắc khoải gởi hồn sang!
Nhẹ duyên chăn gối tình chồng vợ,
Nặng nợ thi văn nghĩa đá vàng!
Tứ Tuyệt nối điêu mơ Lý Đỗ,
Thất Ngôn xướng họa mộng Hà Lang!
 

[2013]
Hồ Công Tâm

Friday, June 21, 2013

thơ NGUYỄN ĐỨC NHƠN

ông lão

Lọm khọm bước lần theo lối nhỏ - Ra ngồi trước cửa “nớt sinh hôm” - Ông lão nhớ một thời trai trẻ - Mộng đời ươm kín bờ môi thơm

Có những đêm chập chờn trong mộng - Ông lão mơ về một chốn xa - Nơi những chiều ngồi bên quán cóc - Giữa phố phường đông đúc người qua

TUỆ SỸ * Hận Thu Cao













Quì xuống đó nghe hương trời cát bụi
Đôi chân trần xuôi ảo ảnh về đâu?
Tay níu lại những lần khân chìm nổi
Hận thu cao mây trắng bỗng thay màu.

Ta sẽ rũ gió lùa trên tóc rối
Giọng ân tình năn nỉ bước đi mau
Còn rộn rã bởi hoang đường đã đổi
Bởi phiêu lưu ngày tháng vẫn con tàu.

Vẫn lăn lóc với đá mòn dứt nối
Đá mòn ơi, cười một thuở chiêm bao
Quỳ xuống nữa ngủ vùi trong cát bụi
Nửa chừng say quán trọ khóc lao xao.

Tay níu nửa gốc thông già trơ trọi
Đứng bên đường nghe mối hận lên cao

KẾT TỪ
Ngược xuôi nhớ nửa cung đàn
Ai đem quán trọ mà ngăn nẻo về.


Thích Tuệ Sỹ

Viên Linh * Nguyễn Ðăng Thục (1908-1999), Lịch Sử Tư Tưởng Việt Nam

GS Nguyễn Ðăng Thục (1908-1999).

Ðầu Tháng Sáu, 1999, gió bão cấp 10 và 11 kéo vào thành phố Sài Gòn và các vùng lân cận với những trận mưa to gió lớn, thế nhưng tang lễ Giáo Sư Nguyễn Ðăng Thục, từ trần tại nhà riêng hôm mồng 2, đã diễn ra đông đảo, tôn kính chưa từng có.

LÊ XUYÊN * Chú Tư Cầu [tiếp theo]


Lật bật mà đã tới ngày làm tuần đầu cho bác Bảy.

Nhơn dịp nầy Tư Cầu cũng qua xớ rớ bên nhà Phấn để phụ giúp công việc dọn dẹp, đãi đấng và cố nhiên cũng là để nghe ngóng... tình hình. Tư Cầu không dám qua sớm sợ đụng đầu với tía anh ta, mà chỉ sang đúng vào lúc cúng chiều. Anh ta lần mò lên nhà trên và xen vô đứng gần đám cúng.

Trên bàn thờ đèn nến sáng trưng, khói hương mịt mù, trái cây đồ ăn bày đăng đăng đê đê...

Thursday, June 20, 2013

PHAN BÁ THỤY DƯƠNG * đêm trên bãi Cà Ná





dường như lá ngủ trong mê
lũ chim muông đã tìm về núi xa
trên cao bên dãy thiên hà
có vì sao rụng bóng tà long lanh
nổi chìm trong nước biển xanh
nhấp nhô sóng bạc xô gành đá non
còn chi ẩn mật u tàng
bãi đêm quanh quẩn
rượu càng nhạt môi
sinh sinh hóa hóa dòng đời
cũng hư huyễn với kiếp người phù du
lều ai heo hắt đèn lu
lẫn trong hơi gió cát mù mù bay

TIỂU TỬ * tóc trắng


Ông Hai vừa mở mắt thức giấc đã nghiêng đầu nhìn cái đồng hồ reo nằm trên bàn cạnh đầu giường. Đồng hồ quartz loại nhảy số. Ông nheo mắt đọc: “Chín giờ hai mươi”. Rồi nằm ngay ngắn lại, càu nhàu :“Đồng hồ gì mà không có một cây kim, không có một tiếng tích-tắc. Chẳng biết đâu mà rờ !”. Ông nhớ lại hồi còn ở bên nhà, ông cũng có một cái đồng hồ reo đặt ở cạnh đầu nằm. Nó lớn bằng bốn cái đồng hồ điện tử “mắc dịch” này. Nó hiệu Jaz, ông còn nhớ rõ. Nước xi bóng loáng, mặt dạ quang,“ban đêm thấy rõ như ban ngày”! Và khi nó reo thì...“hàng xóm còn nghe chớ đừng nói chi người nằm ngủ kế bên”. Như vậy mới gọi là đồng hồ báo thức. Chớ phải đâu như cái đồng hồ điện tử này, nó reo “bíp bíp, bíp bíp” nhỏ rí như sợ người ta nghe ! Ngoài ra, cái đồng hồ reo của ông, không cần nhìn cũng biết nó đang chạy, bởi vì chỉ cần nghe tiếng “cộc cộc, cộc cộc” của nó là đủ. Phải công nhận là tiếng kêu của nó “có hơi lớn”, nhứt là về khuya, lúc thanh vắng, nghe giống như tiếng gõ mõ nhịp đôi.

LỤC BÁT HẢI PHƯƠNG


KHI QUA CÀ NÁ ĐÊM HAI NGÀN

qua đây dấu bụi âm âm
trong hơi thở rộn vết tăm tích người
hoàng hôn sững đứng nhão nhừ
rừng cây trịu lá đá cười nhe răng
chiếc xe chuyển bánh tiền thân
vòng ôm nhật nguyệt em gần gũi ta

NGUYỄN AN BÌNH * chiếc áo thiên nga

Thanh Trí

Từ lâu ở phía nam kinh thành Thăng Long, Vũ Sinh nổi tiếng là người có cách kể chuyện truyền kỳ hấp dẫn,lôi cuốn. Với kiến thức uyên bác,sâu rộng Vũ Sinh đã biến những câu chuyện trong tích xưa,truyền thuyết mà ai cũng biết thành những câu chuyện mới mẻ tân kỳ, những lời nhận định sâu sắc không làm nhàm chán người nghe.Thật ra Vũ Sinh không phải họ Vũ mà là họ Đào, xuất thân từ gia đình phường hát quê Thanh Hóa, cha mẹ thấy chàng thông minh, sáng dạ nên gửi gấm chàng cho một thầy đồ nổi tiếng trong vùng giảng dạy.Năm mười sáu tuổi thơ phú của chàng thiếu niên họ Đào nổi tiếng một vùng. Nhưng theo qui định của triều đình lúc bấy giờ, con cái phường chèo hát xướng không được ứng thí, nên chàng được mẹ đổi sang họ Vũ, giấu thân thế để đăng ký dự thi.Năm ấy chàng đổ đầu kỳ thi hương và tiếp tục ứng thí kỳ thi hội, Vũ Sinh được xướng danh trên bảng vàng thì có người ganh ghét tố giác tội thay tên đổi họ,gian dối lý lịch đi thi.

TRẦN VĂN LƯƠNG * Mưa Chiều Qua Phố Lạ


Dạo:
Phố lạ chiều mưa,
Chân đưa lạc lối.
Mắt già bối rối,
Đêm tối người thưa.
 
Đường trơn trượt, ánh đèn thưa thớt,
Cọng mưa dài lướt thướt bay quanh.
Lao chao chiếc bóng độc hành,
Ngõ về chốn trọ lạnh tanh tiếng giày.

Tiếng chuông thấm qua mây nghèn nghẹn
Tháp giáo đường thèn thẹn đứng yên.
Từ ngày vắng bóng con chiên,
Cửa im ỉm đóng, Chúa quên lối vào.
 
Chim đói rét quơ quào nẻo vắng,
Phố mệt nhoài ngóng nắng hoàng hôn.
Xôn xao lá khóc cội nguồn,
Miên man gió rít, dập dồn mưa sa.

Văng vẳng khúc tình ca réo rắt,
Kỷ niệm còm héo hắt co ro.
Mưa xưa làm lỡ chuyến đò,
Nay về bới chuyện hẹn hò trách nhau.

Mảnh đời cũ bàu nhàu chắp vá,
Có khác gì xác lá chiều nay.
Nợ đời ít trả nhiều vay,
Oan khiên nghiệt trái chất đầy hành trang.

Mộng ước mãi lỡ làng dang dở,
Cõi nương nhờ trắc trở đổi thay.
Chưa vui trọn hết nắng ngày,
Bóng đêm thoắt đã chực ngay bên mành.
 
Giọt mưa tát bầm xanh nét mặt,
Hơi lạnh vầy tím ngắt thịt da.
Hoang mang ánh mắt xa nhà,
Ngu ngơ lẩm nhẩm lời ca năm nào.
 
Người lúp xúp chân cao chân thấp,
Nước ngập trời biết nấp vào đâu.
Hai tay che vội mái đầu,
Nhưng sao che được nỗi sầu dần lan.
 
Mưa vẫn trút, nước tràn quáng lối,
Lữ khách già bối rối loay hoay.
Nhìn con phố lạ ngủ say,
Thầm hay có kẻ đêm nay lạc đường.

Trần Văn Lương * Cali, 6/2013

Thế Uyên * Nhà Văn Già Và Cô Bé Gù

T.U [1935-11/6/2013
Cô bé gù có một cái tên rất đẹp do bà mẹ, một giáo sư Văn lựa chọn kỹ càng đặt cho. Nhưng cả nhà và sau này họ hàng lẫn bà con xóm giềng chỉ gọi cô ngắn gọn là Bé. Cái tên hai chữ đẹp tuyệt ấy chỉ dùng trong học đường, một thế giới khác khá biệt lập với môi trường chính cô bé sống bên trong. Một con người tật nguyền thường thu gọn lại trong cuộc sống gia đình, trong một ngôi nhà, một khu vườn nào đó. Ở trong không gian ấy, cô mãi mãi chỉ là Bé thôi.

Mẹ cô khi còn con gái là hoa khôi của một trường trung học ở Đà Nẵng, có làn da trắng và thân hình nẩy nở chứ không mảnh mai như mấy nàng tôn nữ xứ Huế. Bà đã truyền phần lớn nhan sắc mình cho cô con gái duy nhất không may bị gù này. Vậy thì Bé vào năm mười bốn tuổi đã có khuôn mặt đẹp, nhưng đôi mắt sâu hơn vì di truyền từ phía bố, đôi môi hơi ngắn nhưng mập căng. Nếu ngực Bé phát triển nhanh và lớn như bà mẹ, mười ba tuổi mẹ đã phải mua nịt vú cho Bé mặc lúc đi học, thì một chân lại ngắn hơn chân kia, làm ngay từ lúc đi học lớp một, Bé đã phải dùng nạng.

Wednesday, June 19, 2013

thơ TRÚC THANH TÂM

 
CÙ CƯA
Giọt nước hình trái tim tôi
Mà sao em cứ giỡn hoài dưới mưa
Mà sao em cứ cù cưa
Để tôi đi sớm, về trưa một mình  !

MÙA YÊU XANH NGÁT
Không gian lạ, thời gian cũng lạ
Tình gieo tinh mật ngọt trên môi
Xuân xanh ngát, mùa yêu xanh ngát
Nắng trong hồn, hoa bướm trong tay !

PHAN XUÂN SINH * chim sáo không chịu sang sông

Ai đem con Sáo sang sông
để cho con Sáo sổ lồng bay xa.
Ca Dao.

ta đứng ngó mà lòng rũ rượi - không qua sông Sáo cũng bay xa - ta tiếc một đời em phận bạc - một đời ứng với số tài hoa

chim bay mãi có hồi mỏi cánh - khi dừng chân, lá không còn xanh - dưới chân mình cỏ cây tàn rụi - tóc pha sương mà mộng chửa thành

khi em tới, thấy lòng ấm lại - sao con Sáo không chịu sang sông? - nên tiếng hót đượm mùi oán trách - em khiến ta chìm lặng trong lòng

đời vẫn trôi theo từng biến loạn - không sang sông, Sáo muốn chờ ai? - nắng sắp tắt phía sau ngọn núi - để từng đêm ôm giấc mộng dài

sao ta không gặp em ngày đó - để bây giờ thèm tiếc sắc hương - có phải em hẹn từ lúc trước - nên chi gặp nhau là lẻ thường

cám ơn bài ca em hát tặng - em về bên đó, lời chúc vui - con Sáo vẫn là con Sáo ấy - để lại trong ta chút ngậm ngùi

Houston, đêm 17/7/2012

VĂN QUANG * Nhìn lại niềm tin và đạo đức

 Có hai sự kiện người dân VN chú ý nhất vào những ngày giữa tháng 6 này là cuộc bỏ phiếu tín nhiệm của các ông bà “nghị” tại Quốc Hội, ông nào được tín nhiệm nhiều, ông nào “bị” tín nhiệm thấp đã được công bố vào sáng 11-6 vừa qua.
Trong số 47 chức danh, người đạt nhiều phiếu tín nhiệm cao là bà Nguyễn Thị Kim Ngân Phó chủ tịch QH, với 372 trên 492 phiếu (74.7%).Người có nhiều phiếu tín nhiệm thấp nhất là ông Nguyễn Văn Bình, Thống đốc Ngân hàng Nhà nước Việt Nam với 209 phiếu (41.97%) .

SƠN NAM * Bắt sấu rừng U Minh Hạ

Nơi sông rạch, cá sấu là giống hung hăng nhứt. Có điều đáng chú ý là chúng không thích những chốn sông sâu nước chảy, có sóng gió. Chúng lên tận ngọn cùng, tìm nơi yên tĩnh, chật hẹp. Vùng U Minh hạ, sấu thường đi ngược sông Ông Ðốc, rạch Cái Tàu vào giữa rừng tràm.
Tại sao vậy ?
Tuy là thích ăn thịt người, loại sấu vẫn tìm cá làm món ăn chánh. Rừng U Minh hạ thuộc về loại trầm thủy (1) cá sanh sôi nẩy nở rất nhanh chóng ; lên đó tha hồ mà ăn.

HÀ THƯỢNG NHÂN * bạn cũ đây...


Giấc mộng tàn rồi, định phủi tay?
Song còn có được buổi hôm nay,
Làm sao dứt nổi duyên văn tự?
Dẫu vẫn từ xưa tập bỏ cày.
Lầm mãi phải chăng là chữ nghĩa
Tưởng như chắp được cánh chim bay!
Trăm năm rút lại là gang tấc
Đành cứ vào ra uổng tháng ngày
Bè bạn những ai còn mất đó?
Đã vui chưa nhỉ, một lần say.

VÕ THỊ ĐIỀM ĐẠM * dấn thân vào miền tuyết lạnh

Đào Hải Triều

Cõi trần thế lỡ đam mê sa đọa

Mãi rong chơi ta lạc lối quay về.
Phan Bá Thụy Dương


Cái mốt từ hàng trăm năm của người Na Uy vào dịp lễ Phục Sinh là lên nghỉ mát ở miền núi, ở khách sạn, thuê nhà nghỉ mát hay gia đình có nhà nghỉ mát riêng. Nghĩ tới chuyện có nhà nghỉ mát riêng, Thanh cứ cười hoài về cái tội "dại khờ" của ngưới Na Uy, trong đó có chồng mình. Ông bà nội, Thanh quen gọi ba mẹ chồng là ông bà nội, vì ngược ý nhau về chuyện tậu nhà nghỉ mát nên không tát được biển Đông.

Tuesday, June 18, 2013

NGUYỄN QÚY ĐẠI * những tấm lòng vàng

Bill & Melinda Gates
Bill Gates là người giàu nhất thế giới, ông đã giành nhiều tỷ đô la cho quỹ từ thiện của mình, biến hạnh phúc riêng tư của mình trở thành niềm hạnh phúc to lớn với mọi người. Giúp thế giới thứ III nghèo đói, lạc hậu chưa được phát triển. Bill Gates ảnh hưởng cách làm việc từ thiện của Andrew Carnegie „Vua thép“ và John D. Rockefeller „Vua dầu“.
Năm 1994 Bill Gates bán một số cổ phiếu của Microsoft để tạo quỹ William H. Gates. Năm 2000, Gates và vợ sát nhập ba quỹ của gia đình thành một là quỷ Bill và Melinde Gates viết tắt „BMGF“ quỹ từ thiện hoạt động công khai lớn nhất thế giới hiện nay. Việc hoạt động từ thiện rất minh bạch cho phép các nhà hảo tâm biết được tiền họ quyên góp sẽ được sử dụng như thế nào?

PHAN HUY ĐƯỜNG * lang thang chữ nghĩa

Sống như người
Ôi, ta muốn giết tất cả những gì khiến ta đã làm để được sống.
Hôm nay, ta vẫn thèm sống những gì ta chưa hề dám làm.
Thời gian con én đưa thoi
Thời gian con én đưa thoi. Ai biết ai sẽ đi đứt lúc nào ?
Vậy, làm được gì "đáng làm", hôm nay, hãy làm. Dù chưa toại nguyện.
Phải chăng vì thế ta sẽ chẳng bao giờ có được phong cách của nhà khoa học hay người nghệ sĩ ?
Lắm lúc ta bâng khuâng : đời ta có gì tuyệt đối không ? Dường như không, kể cả niềm tin khoa học lẫn đam mê nghệ thuật, kể cả tình yêu đủ loại.
Trừ điều này : thế nào đi nữa, cách nào đi nữa, ta phải làm con của người.