KHI
QUA CÀ NÁ ĐÊM HAI NGÀN
qua
đây dấu bụi âm âm
trong
hơi thở rộn vết tăm tích người
hoàng
hôn sững đứng nhão nhừ
rừng
cây trịu lá đá cười nhe răng
chiếc
xe chuyển bánh tiền thân
vòng
ôm nhật nguyệt em gần gũi ta
TA
ĐI XA BIỂN TỪ LÂU
mai
về nguyệt thực môi hôn
gió
đêm phố biển trăng phồn hoa em
mai
về dạ khúc chân quen
dấu
in trên bãi cát mềm ban sơ
mai
về quẩy gánh tình cơ
con
còng chở nặng bãi bờ nương dâu
ta
đi xa biển từ lâu
như
là như thể lần đầu xa em