Tháng 6. Mấy ngày hôm nay trời rộ nóng. Trời xanh thăm thẳm vút cao những tầng mây. Những cơn mưa đã qua. Mùa hạ tới. Một buổi chiều cuối tuần, nhìn cuốn lịch treo tường, giở trang sách, đọc bài thơ, xem lại những trang báo, những phim ảnh. Một biến cố của nhân loại. Ngày 4 tháng 6 năm 1989, biến cố Thiên An Môn. Hồng quân Trung Hoa xả súng bắn vào đoàn biểu tình và cả ngàn người bị thương vong.
Có
một hình ảnh được phổ biến sâu rộng trên toàn thế
giới của một thanh niên được mệnh danh là “người
biểu tình vô danh” đã một mình đứng chận trước một
đoàn xe tăng đang hung hãn tiến tới. Hình ảnh được
chụp ngày 5 tháng 6 tại một giao lộ của đại lộ
Trường An. Một người không vũ khí đứng giữa đường
cản bước đoàn xe tăng. Khi chiếc xe tăng đi đầu lái
qua một bên để đi vòng quanh thì anh lại tiếp tục đứng
cản và sau đó anh leo lên xe tăng nói chuyện với những
người lính lái xe. “Tại sao các anh lại ở đây? các
anh đã mang sự tàn bạo đến sự nghèo khổ”. Báo Times
Magazine đã chọn cho anh ”người biểu tình vô danh” và
là một trong 100 nhân vật có ảnh hưởng nhất của thế
kỷ 20 trên thế giới. Tới nay, tung tích của người
bieểu tình anh hùng này chưa rõ ràng. Theo báo Sunday
Express là sinh viên 19 tuổi tên Vương Duy Lâm, nhưng cũng
không xác tín lắm. Có nguồn tin nói anh đã bị xử bắn,
có người nói anh còn sống nhưng không có điều gì là
rõ ràng chính xác.
Ban
nhạc The Hooters gồm Peter, Paul & Mary trong một album
nhạc Zig Zag bán ra hàng triệu đĩa đã hát ca khúc dân
gian nổi tiếng của Hoa Kỳ và Âu Châu “500 miles” (mà
còn có tên là “500 miles away from home”). Nguyên đây là
một bài dân ca rất nổi tiếng vào những năm của thập
niên 60 về sau. Lời ca từ rất đơn giản là tiếng rên
rỉ thở than của người lữ khách đi xa trở về nhà
nghèo nàn và rất xấu hổ khi trở lại chốn sinh trưởng
xa xưa. Đầu tiên là sáng tác của Hedy West, sau ở những
trình diễn khác thì có sửa đổi bởi Bobby Bare, Curly
Williams, John Phillips. Sau ban nhạc Hooters đã có lời mới
để nhắc nhớ tới biến cố Thiên An Môn. Bài hát có
những câu như:
”...A hundred tanks along the square
One
man stands and stops them there
Someday
soon the tide ‘ll turn and I’ll be free.
I’ll
be free, I’ll be free...”
Một
trăm chiếc xe tăng dọc theo quãng trường
Một
người đứng và chận chúng ở đó.
Sẽ
có một ngày thật sớm triều sóng tràn tới và tôi sẽ
tự do
Tôi
sẽ tự do, tôi sẽ tự do…”
Bài
hát này chỉ là một âm vang của biến cố Thiên An Môn.
Đến bây giờ, âm vang ấy vẫn còn và ảnh hưởng nhiều
đến những người cầm quyền Trung Quốc.
Quả
thực, đã hơn hai mươi năm sau ngày thảm sát tại Quãng
Trường Thiên An Môn, chính quyền Trung Hoa vẫn còn e dè
về một biến cố tương tự sẽ xảy ra. Họ vẫn bất
chấp nhu cầu đòi hỏi về nhân quyền và bắt bớ những
người đã liên quan đến cuộc biểu tình ngày xưa để
dập tắt từ trong trứng nước những cuộc biểu tình có
thể xảy ra.
Hai
mươi năm sau biến cố Thiên An Môn, ngày 19 tháng 5 năm
2009, một cuốn hồi ký được xuất bản ở Hồng Kông
với tựa đề “Prisoner of The State” (Quốc Gia Đích Tù
Phạm) của cựu Tổng Bí Thư Triệu Tử Dương. Trước đó
đã có những bài viết ghi lại từ những đoạn ghi âm
trong 30 tiếng đồng hồ và tiết lộ nhiều chi tiết quan
trọng. Như một nhân chứng lịch sử, ông mô tả các
biến cố trong cung đình Trung Nam Hải trong thời điểm
dẫn đến cuộc thảm sát Thiên An Môn. Ông cũng đánh giá
về Đặng Tiểu Bình mà ông gọi là “đại sư phụ“
nhưng thực chất chỉ là một bố già Mafia lũng đoạn
chính tình với những quyết định độc đoán. Và ông tự
nhận chính mình là người hoạch định đổi mới cho
Trung Hoa chứ không phải là Đặng TiểuBinh. Ông cho đến
lúc nhắm mắt vẫn không những xác định quan điểm cải
tổ kinh tế mà còn ghi chép lại những chuyển biến nội
tâm của ông về hướng dân chủ sau khi bị cầm tù tại
gia. Ngày 19 tháng 5 năm 1989, Thủ tướng Triệu Tử Dương
và người bí thư là ÔnGia Bảo (thủ tướng bây giờ)
xuất hiện ở Thiên An Môn kêu gọi sinh viên trở về
nhà. Với gương mặt đầm đìa nước mắt ông khuyên nhủ
những người biểu tình như một người cha nói với con
cháu rằng đời sống họ còn dài đừng làm những việc
hy sinh vô ích. Lúc đó ông đã biết cuộc tàn sát sắp
xảy ra và Bộ Chính Trị đã điều động quân đội và
chiến xa của hai quân đoàn 27 và 28 phần đông là người
thiểu số để tham dự vào cuộc tàn sát…
Triệu
Tử Dương khi đến lúc chết vẫn là một người tù của
chế độ Cộng Sản Trung Hoa. Thậm chí, có người như
giáo sư Tôn Văn Quảng đi viếng mộ của ông đã bị
công an đánh đập dã man…
Có
một cuốn sách của Tôn Phương Minh viết về những ngày
bị giam cấm của cựu Tổng Bí Thư Đảng ”Triệu Tử
Dương nhuyễn cấm trung đích đàm thoại” (Những câu
chuyện của Triệu Tử Dương khi bị giam lỏng). Ông Tôn
là bạn thân của ông Triệu Tử Dương và tác phẩm này
là những câu chuyện bí mật giữa hai người đã qua mặt
được công an theo dõi và nghe lén khi tập khí công ở
trước sân nhà. Ông Tôn để tâm nhớ thuộc lòng và sau
đó ghi chép lại trung thực khi về đến nhà. Quyển sách
đã làm rõ được vai trò lịch sử của Triệu Tử Dương
cũng như tâm tư ước vọng của người lãnh tụ này. Ông
Tôn Phượng Minh còn làm một bài thơ, tuy nói về tâm
nguyện của mình nhưng gián tiếp nói về người đã
tuyên bố “Tôi từ chối vai trò Tổng bí Thư huy động
quân đội đàn áp sinh viên”.
Bài
thơ gửi đến những người bạn hữu quan tâm đến an
ninh và sức khỏe của ông:
“Tôi chỉ là một cái kén tằm với nhiệm vụ phải nhả tơ.
Đón
chào sự thực thôi thúc theo công lý
Và
hy vọng nhả được những sợi tơ thuần khiết
Nhưng
tôi cũng là một bướm đêm vừa được tự do
thoát
ra khỏi vỏ kén giống như là tâm Phật
trôi
nổi tầng cao, bất động
và
không ai động chạm đến được.”
Bei
Dao, một nhà thơ Trung Hoa lưu vong đã viết để nhắc nhở
đến một thời điểm khó quên của lịch sử nhân loại.
Tháng 6 năm 1989, máu đã chảy trước mũi súng bạo tàn
của một chế độ độc tài chuyên chính. Tháng 6, có lẽ
là ký ức chẳng thể nào quên của nhiều người trong đó
có Bei Dao: Tháng sáu:
“Gió trong tai nhắc tháng sáu
tháng
của sổ đen tôi đã trượt qua
thời
khắc ấy
ghi
chú cung cách để nói giã từ
thở
dài trong từng con chữ
ghi
chú những giải thích:
những
nụ hoa nhựa trường cửu
ở
nỗi chết bên trái bờ
xi
măng quãng trường trải dài
từ
hàng chữ viết đến
Bây
giờ
Tôi
chạy từ ngôn ngữ khởi viết
Biểu
hiện từ nhát búa đập mạnh
Ngọn
cờ che phủ trùng dương
Và
loa phóng thanh trung tín đến biển cả
Giọng
trầm và sâu nhắc Tháng Sáu.”
Bây
giờ, vẫn có người nhắc đến biến cố Thiên An Môn
như một dấu hiệu bạo tàn của chế độ đỏ. Nhưng
thêm vào đó, là hành động đàn áp muốn diệt chủng
dân tộc Tây Tạng. Cả thế giới phẫn nộ và nhiều
nước tẩy chay Thế Vận Hội Bắc Kinh. Nhưng kẻ ác vẫn
hình như không có một chút gì động tâm. Bàn tay dầy
máu của những sát thủ tàn ác vẫn chưa run tay.
Thế
mà, ở đất nước tôi, lại có một chế độ hèn hạ
đến mức đáng khinh, khiếp nhược đến mức đáng tởm.
Ngày rước đuốc Thế Vận ở Sài Gòn công an và lực
lượng an ninh đàn áp những người Việt yêu nước biểu
tình phản đối những hành động lấn chiếm lãnh thổ
áp bức dân tộc của Trung Cộng một cách thô bạo nhưng
lại bảo vệ cho vài trăm chú Chệt diệu võ dương oai
phất cờ gióng trống trên đường phố Sài Gòn.
Cái
châm ngôn “ Không có gì quý hơn độc lập tự do “ sao
mà mai mỉa!!!
Tháng
sáu Bei Dao còn làm thơ chiêu niệm cho hàng ngàn nạn nhân
bị thảm sát. Bài thơ cầu hồn Requiem như một nhắc nhở
cho hậu thế nhớ đến ngày 4 tháng 6 ô nhục:
”Không phải sự sống mà là nỗi chết
Dưới
bầu trời tím ngắt của buổi tận thế
Những
đoàn người đi
Thống
khổ dẫn đường về đằng trước khốn khổ
Tận
cùng của căm hờn là nỗi hờn căm
Mùa
xuân khô hạn trôi qua
Đại
họa căng ra không dứt
Con
đường trở về
Có
khi là những bước biệt xứ
Không
phải thượng đế
Mà
chính là tuổi trẻ thơ
Giữa
âm vọng dọa đe của những bóng nón sắt
Ngỏ
lời nguyện cầu
Những
tay mẹ hiền nuôi dưỡng ánh sáng
Bóng
tối làm họ đứt hơi
Đá
tảng lộn nhào, kim đồng hồ quay ngược
Mặt
trời méo mó hình bầu dục tuyệt đối ngự trị
Không
phải thân xác các bạn mà chính linh hồn các bạn.
Cùng
chung hưởng ngay kỷ niệm mỗi năm
như
các bạn đồng niên tuế
yêu
thương hình thành từ nỗi chết
trong
miên viễn bước đồng hành
các
bạn ôm nhau xiết chặt nhau
cuộc
thảm nạn ghi tên tử biệt…"
Bei
Dao là bút hiệu của một sinh viên Trung Hoa Zhao Zhenkai, là
một nhà văn, nhà thơ rất nổi tiếng trên thế giới.
Ông là một người có tên tuổi được ghi trong danh sách
những nhà văn có hy vọng đoạt giải Nobel văn chương
của Hàn Lâm Viện Thụy Điển trong nhiều năm. Bút hiệu
Bei Dao có nghĩa là Bắc Đảo là một trong những bút danh
mà ông đã dùng ở Trung Hoa để tránh sự theo dõi của
chế độ Cộng sản. Ông là một trong những lãnh tụ
sinh viên đã tham dự những cuộc biểu tình của nhiều
nhóm lao động, trí thức, đòi hỏi nhân quyền và thay
đổi thể chế chính trị hiện hữu. Cuộc biểu tình bắt
đầu là ngày lễ truy điệu Hu Yaobang (Hồ Diệu Bang) gồm
cả trăm ngàn sinh viên ở quảng trường Thiên An Môn đòi
hỏi phải thay đổi cái nhìn chính trị với ông này và
sau lan rộng ra ở nhiều nơi, như Thượng Hải, nhưng mạnh
mẽ nhất là ở Thiên An Môn từ tháng tư tới tháng sáu.
Ngày mùng bốn tháng sáu, Hồng quân Trung Hoa nổ súng vào
đám biểu tình và gây ra 200 người tử vong (theo báo cáo
của nhà nước Trung hoa) nhưng theo New York Times thì lên
tới khoảng 800 người chết và theo hội Hồng Thập Tự
quốc tế hay những chứng nhân chạy thoát ra ngoại quốc
htì khoảng 2000 đến 3000 người là nạn nhân.
Biến
cố Thiên An Môn đã gây chấn động trên thế giới và
rúng động ngay trong hàng ngũ lãnh đạo của Đảng Cộng
Sản Trung Hoa. Tổng Bí Thư Đảng Triệu Tử Dương đã bị
quản thúc tại gia vì không tán thành đường lối xử sự
của chính quyền đỏ Trung Hoa. Những lãnh tụ sinh viên
bị bắt như Wang Dan, Chai Ling, Zhao Changqing, Wuer Kaixi,…Bei
Dao trốn thoát ra ngoại quốc và đã cất tiếng nói của
một chứng nhân về một biến cố như một vết nhơ của
lịch sử Trung Hoa…
Mười
năm sau ngày tàn sát ở Thiên An Môn ấy, có một tiểu
thuyết ghi lại những dữ kiện bi thảm của ngày 4 tháng
6 năm 1989 với tất cả những chi tiết sống động lồng
trong một mối tình lãng mạn. Đó là tiểu thuyết “Song
of Tianmen Square” của David Rice. Tác giả đã ghi chép để
tái tạo lại những biểu hiện, những âm vọng cuồng
nộ, những mùi vị sắt máu, và tất cả những xúc cảm
rất người. Lúc biến cố xảy ra, David Rice đang ở Bắc
kinh nên đã nhìn thấy và là một chứng nhân để kể
lại cho cả thế giới biết về những sự thực đau
thương cũng như sự tàn ác dã man của những người đã
hạ lệnh tàn sát... Mối tình giữa Song Lan, cô gái Trung
Hoa và PJO’Connor pha trộn giữa lòng trung thành và sự
phản bội, cũng như một thảm kịch mà trong đó khát
vọng dân chủ và sự đối kháng giữa chế độ độc
tài toàn trị và những người tranh đấu biểu hiện.
Tác
giả “Song of Tianmen Square” sinh quán ở Bắc Ireland, đã
hành nghề ký giả ở ba đại lục: Nam Mỹ, Bắc Mỹ và
Châu Á. Năm 1989 ông được mời tới Bắc Kinh để huấn
luyện cho các nhân viên của thông tấn xã chính thức của
Trung Cộng và ông viết cho báo China Features. Ông ở Bắc
Kinh trong thời gian đó và đã bí mật phỏng vấn hơn 400
người trẻ có tham dự vào biến cố Thiên An Môn. Trong
bức điện thư gửi cho độc giả, Rice viết:
”Đặt tên là “Song of Tianmen Square”, cuốn sách có nỗi bí ẩn là dùng thể loại tiểu thuyết để tiếp cận với khối độc giả đông đảo trên thế giới và nói về cuộc tàn sát. Khi câu chuyện biến thành tiểu thuyết hóa, nhưng tuyệt đối không có hư cấu nào trong những dữ kiện của biến cố. Có thể nói, trong một đường lối không chủ định trước, sự khủng khiếp được diễn tả bằng cách dùng tiểu thuyết để dụng công làm cho những dữ kiện sinh động hơn trong tâm tưởng người đọc...”
Lại
một bài thơ khác của tháng sáu. Tác giả Shi Tao, một tù
nhân với cái tội là đăng bài thơ kỷ niệm Thiên An
Môn. Bài thơ June :
“Nguyên cuộc đời tôi
sẽ
không bao giơ sống qua được tháng sáu
tháng
sáu khi trái tim tôi ngừng đập
khi
thơ tôi ngưng thở
khi
người tôi yêu dấu
chết
trong vũng máu đang mơ
Tháng
sáu mặt trời lửa dãi thiêu cháy làn da
Xé
toang sự thật tự nhiên của thương tích tôi
Tháng
sáu con cá lao khỏi biển máu đỏ
Trôi
tấp vào chốn khác của giấc đông miên
Tháng
sáu, trái đất qoặn mình, sông rạch lặng tiếng
Chồng
chất ngàn ngàn lá thư
không
thể gửi đến cho những người đã chết”
Shi
Tao là một nhà văn, nhà thơ, ký giả Trung Hoa bị kết án
mười năm tù với tội danh là tiết lộ những bí mật
quốc gia của chế độ Cộng sản ra ngoại quốc. Ông bị
bắt ngày 24 tháng 10 năm 2004 khi đang làm công việc biên
tập tại Dangdai Shang Bao (Giao Dịch Hiện Đại Tân Báo).
Ông cũng đã viết nhiều bài luận thuyết nêu rõ ý
nguyện muốn đổi mới thể chế chính trị đã được
“posted” trên nhiều trang web của các phong trào tranh đấu
cho dân chủ ở ngoại quốc.
Shi
Tao bị bắt và kết án vì đã viết thơ văn đề cập
tới ngày kỷ niệm 15 năm Hồng quân Trung Hoa đàn áp và
tàn sát những người biểu tình ở qủang trường Thiên
An Môn.
Việc
bắt giữ này cho thấy chủ trương của chế độ Cộng
sản muốn kiểm soát hệ thống Internet. Theo báo cáo thì
có tới 42 ký giả bị bắt trong năm 2004 mà hơn phân nửa
là những người xử dụng Internet để chống chế độ.
Ngày 20 tháng 4 năm 2004, chính quyền Trung Cộng phổ biến
một chỉ thị thông báo sự cảnh giác về tình trạng
những người đòi dân chủ và bị lưu đầy ra hải ngoại
sẽ tái hiện trong nước để có hành động nhân ngày kỷ
niệm 15 năm biến cố Thiên An Môn. Chỉ thị này cũng ra
lệnh cho tất cả các ký giả trong nước tuyệt đối
không được đề cập hoặc nhắc nhở đến ngày “4
tháng 6 năm 1989”.
Shi
Tao bất chấp lệnh cấm trên và viết rồi dùng Yahoo
email của mình gửi cho các website của phong trào ”Asia
Democracy Foundation”.
Chính
quyền Trung Cộng phát giác ra sự kiện trên và nỗ lực
kiếm tìm ai là người đã làm công việc đó. Họ đòi
hỏi những dữ kiện như account number và IP adress của
người gửi từ văn phòng của công ty Yahoo có văn phòng
ở Hong Kong. Văn phòng này cung cấp ngay mà không cần biết
để làm gì. Và, công an đã tìm ra Shi Tao và bắt giam
ông.
Luật
sư của Shi Tao, Guo Guoting, đã chứng minh trước tòa án
là việc bắt giữ Shi Tao là trái luật lệ và xâm phạm
đến những quyền tự do căn bản của con người. Kết
quả là chứng chỉ hành nghề luật sư của ông bị Bộ
tư pháp ở Thượng Hải rút lại một năm và bị quản
thúc tại gia.
Những
tổ chức nhân quyền trên thế giới nỗ lực can thiệp
nhưng xem ra chẳng có kết quả gì. Công ty điện toán
Yahoo cũng bị phê bình gay gắt và tạo ra một trường
hợp có thể tạo thành tiền lệ giúp các chế độ độc
tài truy đuổi những người dùng Internet để nói lên
nguyện vọng của mình. Những công ty như Google, MSN,
Yahoo... đã bị những phê bình về vấn đề trên.
Ngày
28 tháng 8 năm 2007. Nghị viện Hoa Kỳ đã có một buổi
điều trần của Jerry Yang, người sáng lập của công ty
Yahoo và đã bị chất vấn khá nghiêm khắc. Hành động
cung cấp những dữ kiện cá nhân như email account hoặc IP
address cho công an là hành động vô lý không tha thứ hoặc
chấp nhận được.
Tổ
chức World Organization for Human Rights đã kiện công ty Yahoo
vì việc tiết lộ dữ kiện điện thư đã làm Shi Tao bị
cầm tù ở Trung Quốc.
Jerry
Yang của công ty Yahoo đã viết thư cho bộ trưởng ngoại
giao Trung Quốc Yang Jiechi để xin ân xá cho Shi Tao và Wang
Xiaoning.
Nhưng,
chưa có kết quả và cả hai người chiến sĩ tranh đấu
cho tự do dân chủ vẫn còn bị ngồi tù…
Trở lại với bài thơ Tháng sáu của Shi Tao. Ông ghi lại những cảm xúc của mình, nghĩ về những người đã chết. Ở một trường hợp nào đó, thơ đã thành một vũ khí để tấn công giặc ác. Dù chẳng phải “ở trong thơ có thép” mà chỉ có những giọt lệ bùi ngùi, chỉ có sự tưởng niệm thành kính nhưng thơ đã đi vào lòng người và là biểu hiện của kẻ sĩ không khuất phục cường quyền…
Nguyễn Mạnh Trinh